Tề Dật cõng Chu Yến Oanh âm thầm rời khỏi chiếc du thuyền. Chỉ là anh lại không hề hay biết, mình đã bị theo dõi từ lâu.
Đưa cô vào trong xe, Tề Dật đưa mắt nhìn xung quanh một lượt rồi mới ngồi vào ghế lái xe rời đi. Trên đường đi, anh cảm thấy có gì đó rất lạ. Mọi chuyện hôm nay đều diễn ra một cách suôn sẻ đến bất thường. Liệu có khi nào...
"Anh đưa tôi đi đâu?"
Chu Yến Oanh mệt mỏi nhỏ giọng hỏi anh. Tề Dật vẫn chăm chú lái xe. Chốc chốc lại nhìn vào kính chiếu hậu. Anh vừa quan sát vừa trả lời cô.
"Đưa em đi tìm hắn ta."
"Hắn ta?"
"Là Lăng Vũ! Tôi đã gửi địa chỉ cho cậu ta rồi. Ở đó sẽ có người của bên đặc công chi viện, em sẽ được bảo vệ an toàn."
"Tại sao... anh lại làm như vậy? Anh không sợ bị bắt sao?"
Tề Dật mím môi, nở nụ cười nhạt. Bị bắt... anh ta cũng thật là hy vọng bản thân mình có thể bị bắt. Bởi vì... không sớm thì muộn anh cũng sẽ bị trừ khử mà thôi. Đối với tổ chức hắc ám, những kẻ phản bội đều không được phép sống.
"Tôi chỉ cần em được bình an thôi."
"Tại sao lại giúp tôi?"
"Chẳng phải đã nói rồi sao! Bởi vì tôi thích em."
Chu Yến Oanh quay mặt nhìn người bên cạnh. Trong ánh mắt đó, cô cảm nhận được sự chân thành của anh.
"Tề Dật..."
"Hửm!"
"Cảm ơn!"
"Em sống thật hạnh phúc, đó là lời cảm ơn tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3101947/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.