Bảy giờ tối, bến cảng Tiên Sa...
Trên một chiếc du thuyền cỡ nhỏ, Tần Hạo Minh đang đứng trên boong tàu, ánh mắt u ám nhìn về phía khơi xa.
Trên tay đang mân mê ly rượu vang đỏ, một tay còn lại nắm chặt tấm ảnh của một cô gái xinh đẹp. Cô gái ấy là Ngô Gia Hân, là người con gái mà hắn yêu bằng tất cả trái tim mình.
Ngô Gia Hân có đôi mắt ngây thơ, nụ cười dịu dàng khiến người ta không nỡ tổn thương. Hắn yêu cô bằng thứ tình cảm vụn dại của tuổi trẻ. Yêu bằng cả trái tim chẳng hề có chút toang tính nào. Vậy mà... Chín năm trước, Tô Dĩ Thần lại tàn nhẫn cho người vấy bẩn cô.
Bàn tay siết chặt lấy tấm ảnh, cảm nhận cơn đau buốt từ trong lòng lan toả xuống đến từng đầu ngón tay. Cảm giác này thật khiến cho người ta đau đớn, xót xa.
Hai giọt nước từ trong khoé mắt rơi ra, hắn mím môi cười, ánh mắt dịu dàng nhìn vào nụ cười của người trong tấm ảnh.
"Gia Hân! Những chuyện đau khổ mà em đã từng chịu đựng năm đó... hôm nay, anh sẽ thay em đòi lại tất cả."
Tô Dĩ Thần lái xe đến điểm hẹn. Hơn hai mươi lính đặc công đã âm thầm đi theo anh đến đây. Bọn họ ẩn mình rất tốt, tốt đến nỗi anh chẳng có chút nghi ngờ gì.
Lấy điện thoại ra gọi cho dãy số đã gửi tin nhắn đến. Anh lo lắng đứng ngồi không yên. Tiếng chuông báo cuộc gọi đang được kết nối, chẳng bao lâu thì người kia liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3101945/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.