Thực sự thua luôn
Cảm giác xốp xốp giòn giòn, nhai vài lần lại tràn ra chút vị tươi, không hề có mùi bùn đất.
Mặc dù ngon ngoài dự đoán, Yến Vi Sí lại trưng ra biểu cảm khó mà nuốt xuống.
Sĩ diện muốn chết.
Dẫn đến việc Trần Vụ tưởng cá mương chiên không hợp khẩu vị của hắn, nên một mình ăn hết.
Yến Vi Sí nằm mơ thấy ác mộng.
Trong mộng con cá mương vẫy đuôi, miệng phát ra giọng Trần Vụ, tủi thân ai oán gọi, "Anh trai... Huhu... Anh trai... Huhu... Anh trai..."
Tỉnh dậy buồn nôn một trận, da gà nổi hết người.
Mà đầu sỏ đang đổ mồ hôi.
Ánh trăng đánh vô khe hở nhỏ dùng để thông gió trên cửa sổ, chỉ có một quầng sáng càng mờ hơn lách vào trong, không chiếu sáng được cái gì.
Bất tri bất giác, căn phòng được bao phủ bởi hơi thở sinh hoạt chìm trong bóng đêm.
Chiếc chăn trên giường gỗ đắp gọn người Trần Vụ, tướng ngủ y nền nếp. Yến Vi Sí nhìn một hồi, cầm hộp thuốc lá và bật lửa ra ngoài.
Nửa đêm, một người câu đêm bắt gặp đốm lửa thoắt ẩn thoắt hiện nên tưởng là dân đồng đạo. Hắn ta đạp xe lại gần, mở miệng muốn xin điếu thuốc.
Một khắc sau thì như thấy lệ quỷ, nắm ghi-đông chạy ngay.
Đạp xe đến mức sắp bốc khói.
Như thể chậm thêm một giây sẽ chọc phải tai bay vạ gió, không phải xe báo hỏng thì là người báo hỏng.
Trần Vụ dậy sớm chiên vài con bàng bì ỉu xìu đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nguyen-mac-cau/2564118/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.