Hai chữ "bé câm" từ trong miệng người đàn ông thốt ra, đầy ái muội giống như tình nhân thì thầm với nhau, lưu luyến trêu người.
Nhưng Lữ Nhu biết, đây chỉ là ảo giác, hoàn toàn không phải là sự thật.
Nghiêm Tư Cửu đối với cô không có một chút tình cảm nam nữ nào, cố ý nói chuyện như vậy, phần lớn là xuất phát từ trêu chọc. Nhìn cô bối rối, căng thẳng bất an, như vậy niềm vui xấu xa của anh mới có thể được thỏa mãn.
Tính cách của người đàn ông này đáng sợ như vậy, cô đã sớm hiểu được.
Hiểu cũng chỉ hiểu rõ vậy thôi, thế nên cô vẫn là bị chịu thua thiệt, mỗi lần đều sẽ làm cho anh thực hiện được.
Lữ Nhu cực lực bỏ qua cảm giác gò má mình ẩn ẩn nóng lên, đánh rớt tay Nghiêm Tư Cửu đang nhéo mặt mình, lui về phía sau một bước.
Nghiêm Tư Cửu cũng không dùng sức nhiều, để cho cô dễ dàng thoát khỏi.
Anh cười khẽ một tiếng, buông cánh tay xuống, một lần nữa dựa vào ghế nhìn cô.
Lữ Nhu rũ mi mắt xuống, lặng lẽ cọ cọ mồ hôi ẩm ướt trong lòng bàn tay xuống khóe áo, tận lực đánh chữ giải thích như không có chuyện gì xảy ra: 【 Tôi không bày ra thái độ không tốt gì với anh hết. 】
Cô cố tình bỏ qua câu hỏi đầu tiên của anh.
Chiếm tiện nghi gì chứ?
Cô ấy không cố ý!!Cho cô mười lá gan cô cũng không dám.
Cô nào biết đang yên đang lành anh tự dưng chạy tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nguyen-cuu-y/2997594/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.