Cuộc sống chính một quá trình quỹ đạo lặp đi lặp lại, bình thản yên ổn, không có niềm vui, cũng không có gợn sóng.
Như vậy cũng tốt, không trông cậy vào ai, không có chờ đợi, dù sao, không trông cậy vào ai cứu vớt cuộc sống của mình thật ra cũng rất tốt.
Bốn giờ rưỡi chiều tại siêu thị.
Một cô bé tướng mạo khí khái, làn da có chút ngăm đen, lưng đeo cặp sách, không ầm ĩ không ồn ào theo sát phía sau một cô gái có làn da trắng nõn, dáng người yểu điệu nhẹ nhàng, ngũ quan lập thể rõ ràng, vô cùng xinh đẹp .
"Buổi tối làm lẩu, em muốn ăn gì?" Cô khẽ hỏi cô bé ở phía sau.
"Có thịt dê và đậu hủ là được rồi." Cô bé quy củ trả lời.
Cô gật đầu, khi đang lấy thịt dê đông lạnh trong tủ, vừa khéo lại gặp một bác gái mở tủ lấy kem, "A, chị gái của Duy Lộng, trời nóng như vậy mà ăn lẩu sao?" Bác gái thiết tha bắt chuyện.
Cô biết bác gái này, là hàng xóm của cô Lí.
Cô khẽ gật đầu coi như hưởng ứng, đây là phương thức biểu đạt thiện chí của cô.
Nhưng bác gái lại xấu hổ tránh ra, đơn giản là vì cô không nở nụ cười với bác ta.
Tiểu Lộng xem hết một màn này ở trong mắt, rất nhiều người ở sau lưng cô bé đều gọi chị gái là "mỹ nhân băng giá", thật sự là rất có đạo lý.
Sau đó Duy Đóa cũng không có phản ứng gì, cô đi đến một tủ lạnh khác, tiếp tục mua sắm.
Lúc này, cô cũng không phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/40456/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.