“Công tố Lục, đây là nhà hàng củatôi, anh cứ thoải mái gọi món nhé, hóa đơn đưa tôi ký.” Nhiếp Lạc hào phóngnói.
Phản ứng của Tư Nguyên rất lãnhđạm, “Xin lỗi, tôi đang khoác trên người bộ đồng phục, nên nhất định phải giữliêm khiết.”
Nhiếp Lạc quen thói giang hồ nênrất nhạy bén, hắn khoát vai Tư Nguyên, “Vậy hôm nào cởi bộ đồng phục này ra,cho phép tôi được hân hạnh mời công tố Lục đi ăn nhậu nhé?”
“Xin lỗi, tôi không đi được.” TưNguyên từ chối ngay, “Công tố viên chúng tôi không được lén lút tiếp xúc vớingười bị tình nghi ở bên ngoài.”
Giọng điệu lãnh đạm của anh khiếnđôi mắt Nhiếp Lạc chợt lóe ánh sáng lạnh: “Công tố Lục, anh là quan mới nhậmchức nên cần phải lấy uy, lòng nhiệt huyết còn cao, nhưng lương bổng của mộcông tố viên mà muốn có cuộc sống chất lượng ở Ôn Thành thì rất vất vả đấy!”
“Tôi nghĩ nếu công tố viên nào chánnản cái công việc có lương bổng thấp này, thì cứ cởi bộ động phục trên người rađể khỏi trái với lương tâm.” Tư Nguyên lãnh đạm và trầm tĩnh đáp.
Kiều Duy Đóa lặng lẽ quan sát, đạikhái cô cũng biết người đàn ông đang đứng đối diện chẳng phải lương thiện gì.Dù bầu không khí chưa giương cung bạt kiếm, nhưng người tinh mắt vẫn nhận thấysự bức bối. Điều này làm tâm trạng cô hơi căng thẳng.
Hiện giờ Tư Nguyên đang làm côngviệc tính chất khác biệt, nên khó tránh khỏi đôi khi gặp phải phiền toái.
Nhiếp Lạc nở nụ cười nhưng đáy mắtphẳng lặng, “Công tố Lục, ý anh là muốn khăng khăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2452068/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.