“Em không thích khách sạn OverseasChinese à? Vậy thôi, chúng ta đổi nơi khác. Để anh nói anh rể anh giới thiệucái khác tốt hơn.” Thái độ của Tư Nguyên vẫn thật ôn hòa.
“Tư Nguyên.” Cô bất đắc dĩ nói,“Anh thật sự không hiểu ý em sao?”
Không phải vấn đề về nhà hàng.
Anh vờ như không nghe, tiếp tục dịudàng nói: “Anh nhờ mẹ chọn ngày rồi, ngày 2 tháng 6 chúng ta đính hôn, tháng 9đám cưới. Còn chuyện con cái thì em đừng quá áp lực, mình cứ thuận theo tựnhiên đi.”
Sắc mặt Kiều Duy Đóa rất nghiêmtúc, “Anh biết…”
“Ăn cơm đi, anh đói quá rồi.” Sắcmặt anh không đổi, nhưng nụ cười đượm buồn đã kịp cắt đứt những lời cự tuyệttiếp theo của cô.
Nói gì đi nữa thì bữa cơm này cũngăn không nổi.
Trầm mặc một hồi lâu, Kiều Duy Đóavẫn mở miệng lần nữa, “Anh đừng trù tính hôn lễ, em không muốn làm tổn thươnganh.”
Tư Nguyên im lặng không nói thêm gìmà tiếp tục cầm đũa, nhưng ai cũng đều nhận ra bữa cơm này chẳng còn mùi vị.
“Em biết anh nghĩ chỉ cần chúng takết hôn, em sẽ ‘an phận thủ thường’, cuộc sống của bọn mình sẽ rất bình lặng.”Tư Nguyên thật tâm lý và thấu hiểu tính cô, anh biết nếu một khi cô đã kết hônthì dẫu có vấn vương thế nào, giữa cô và Hình Tuế Kiến cũng đã chấm hết.
“Nhưng anh có nghĩ tới trước đó, emđã phản bội anh?” Cô lẳng lặng nói.
Đôi đũa trên tay anh khựng lại vàcứng đờ.
“Tại sao anh chưa một lần đặt câuhỏi, đêm đó em có ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2452066/quyen-5-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.