Mặt trời đã nhô cao.
Thực ra hai người đã thức, nhưng cônằm bất động đưa lưng về phía gã, còn gã vẫn ôm chặt lấy cô để má kề má.
Phòng kế bên truyền đến tiếng đóng– mở cửa.
Gã luồn tay vào vạt áo cô, chậm rãimơn trớn bên hông, say sưa cảm thụ hương thơm từng tấc da tấc thịt láng mịn quenthuộc dưới tay mình với vô vàn quyến luyến.
“Rốt cuộc bọn họ cũng hết sức rồià?” Cô mở to mắt, hỏi nhẹ.
“Ừ, một đêm bảy lần là giới hạn đốivới đàn ông rồi.” Gã khàn giọng đáp.
Có trời mới biết, mỗi lần phòng kếbên chiến đấu hăng hái, thì đã thử thách ý chí của gã biết nhường nào.
“Thế à? Vậy mai mốt anh muốn khiêuchiến giới hạn một chút hay không?” Cô hỏi bằng ngữ điệu rất lãnh đạm.
Ầm một tiếng, cái cơ thể vất vả lắmmới lấy lại tỉnh táo bỗng bén lửa.
“Kiều Duy Đóa, tôi có thâm thù đạihận với em à? Sao em cứ nắn gân tôi hoài vậy?” Gã bất đắc dĩ thở dài.
Khóe môi cô khẽ cong hình nụ cười,tâm trạng rất thư thái.
“Sao thế, anh không tự tin với bảnthân mình hả?”
“...”
“Cũng đúng, muốn phá kỷ lục của anhchàng phòng kế bên đối với đàn ông rất gian nan. Tôi xin lỗi đã làm tổn thươnglòng tự trọng của anh, mai mốt tôi không nhắc tới nữa.” Giọng cô thản nhiên,nhưng từng câu chữ có thể làm người ta tức điên ruột.
Để bảo vệ danh dự người đàn ông, gãquyết định phản công. Gã xoay phắt lại đè cô xuống bên dưới, và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2452060/quyen-5-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.