Cô vẫn điềm nhiên ngồi im bất động,nếu không cẩn thận quan sát thì khó mà phát hiện cổ họng cô đang phát ra nhữngtiếng hít không khí rất nhỏ.
Hình Tuế Kiến liếc thoáng một cáirồi đứng dậy đi vòng qua người cô, thế nhưng cánh tay gã bị túm lại.
Cô níu chặt tay gã, không đứng dậymà vẫn ngồi im tại chỗ với thần sắc vô cùng nghiêm nghị.
“Anh nói lại lần nữa xem, anh cómuốn cưới tôi không?” Từ khóe môi cô bật ra từng chữ.
Gã dùng giọng điệu buốt giá nhất hỏilại, “Kiều Duy Đóa, em nghe chưa rõ sao?”
“Đúng!” Cô túm chặt cánh tay gãkhông buông, cô muốn nghe thật rõ!
Cô luôn cho rằng bất cứ lúc nàomình cũng có thể buông tay Hình Tuế Kiến, nhưng tại sao lúc nó diễn ra chânthực thì cô lại cảm thấy luống cuống? Rõ ràng đã tới thời điểm đầy đủ sức lực,nhưng tại sao giờ này lòng dạ cô lại rối bời? Bởi vì cô biết giờ đây phải thựcsự chia tay. Những dấu vết từng có với nhau trong cuộc sống, những lần âu yếmmặn nồng, đều phải lần lượt bôi xóa.
“Tôi sẽ không cưới em!” Cô muốnnghe thì gã sẽ nói thật rõ.
Cô vẫn ngồi im bất động, hỏi:“Nhưng anh mua nhẫn.” Nếu không muốn kết hôn, tại sao gã đi mua nhẫn?
Lúc ngồi trên taxi cô suy nghĩ rấtnhiều, sở dĩ Hình Tuế Kiến đổi thuốc để tạo hiện tượng cô mang thai giả chỉ có haikhả năng. Khả năng thứ nhất, Hình Tuế Kiến muốn cô cuối cùng tự thành hạt bụirơi xuống, gã sẽ bồi cho cô một đòn chí tử; khả năng thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2452005/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.