Hai người mỗi người một tô mì,không biết vì sao hôm nay tô mì lại rất ít thịt bò.
“Bây giờ dân buôn bán càng ngàycàng gian manh.” Tư Nguyên cười cười, gắp hết mớ thịt bò nạm trong tô của mìnhbỏ qua cho cô.
Duy Đóa cũng mỉm cười rồi gắp phânnửa tô mì của mình qua cho anh. Cô ăn rất ít, một tô mì chỉ làm anh no khoảngbảy phần, nếu không chia ra mà bỏ mứa thì rất lãng phí.
Suốt nhiều năm qua, hai người đãluyện thành thói quen tự nhiên. Họ không hề phát hiện, cách san sẻ thức ăn đólọt vào mắt của nam thanh niên ở trong quầy thu ngân và Hình Tuế Kiến đứngngoài cửa sổ lại thân thiết biết nhường nào.
Ánh mắt của Hình Tuế Kiến càng lúccàng chìm nặng.
Hai người ở bên trong hoàn toànkhông có cảm giác gì, bọn họ vẫn yên lặng ăn mì. Lát sau, Tư Nguyên phá tan sựim lặng trước, “Tối qua em tìm anh có việc gì?”
“Sao ạ?” Duy Đóa sửng sốt.
“Khuya hôm qua, chính xác là rạngsáng hôm nay.” Anh nhắc cô, “Em muốn nói chuyện với anh trong QQ, anh chờ hoàinhưng không thấy, khi anh gõ tin cho em thì em logout rồi.”
Duy Đóa sợ run, tối qua cô quả thựcmuốn nói chuyện với anh, nhưng sau đó không biết mở miệng ra sao nên đã logout.Sáng giờ cô chưa có cơ hội để mở máy tính, dĩ nhiên không biết anh tìm cô.Nhưng vấn đề này không phải trọng tâm, mà trọng tâm là…
“Sao anh biết em tìm anh?” Cô thậtkinh ngạc.
“Khi em muốn gõ tin gởi cho ai đótrong QQ, khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451963/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.