Ngoài Tư Nguyên thì Duy Đóa cũngtận lực né tránh Hình Tuế Kiến, nhưng dường như cô không đạt hiệu quả cao cholắm.
Tám giờ tối nay cũng như mọi tốikhác, sau khi Hình Tuế Kiến tan tầm thì lại vào bệnh viện.
“Ba.” Tiểu Lộng vừa thấy gã đã mỉmcười sung sướng, ngóc đầu dậy quấn lấy thắt lưng gã.
Gã khẽ vuốt tóc Tiểu Lộng, hỏi:“Hôm nay con có bớt nhức đầu không?”
Đôi mắt long lanh của Tiểu Lộng ẩnhiện vẻ lẩn tránh, “Con còn đau lắm ạ…”
Gã nhíu mày, đứa bé này vẫn luônđau đầu khiến người ta thật lo lắng. Gã ngồi đối diện với con gái, lấy một cuốnsách giáo khoa đã chuẩn bị sẵn.
“Ba hỏi con, 12+12 bằng bao nhiêu?”Gã kiểm tra môn toán.
“24 ạ!” Tiểu Lộng suy nghĩ rồi đáp.
Gã đọc thêm một đề toán trong sáchgiáo khoa.
“12 cây liễu trồng thành một hàng,ở giữa mỗi 2 cây liễu có 3 cây đào, tổng cộng có mấy cây đào?” Gã lại hỏi.
Quả nhiên trên mặt Tiểu Lộng xuấthiện vẻ trống rỗng.
“Sâu róm là do ấu trùng nở thành,mỗi ngày nó lớn gấp đôi, 16 ngày có thể dài tới 16cm, vậy mất bao nhiêu ngày nóđược 4cm?” Gã lại hỏi.
Tiểu Lộng do dự rồi lắc đầu, còntrái tim gã chìm xuống nặng trĩu. Đây là đề toán của học sinh lớp ba, mà qua hènày Tiểu Lộng đã lên lớp bảy.
Bác sĩ từng nói nếu bệnh đau đầucủa Tiểu Lộng là do tổn thương não, thì nó có thể kèm theo di chứng giảm trínhớ.
Duy Đóa đi từ văn phòng bác sĩ trởvề, vừa đúng bắt gặp cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451938/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.