Ngày hôm sau, đã quagiờ Thìn, Hạ Phẩm Dư bê một chậu nước nóng từ từ bước về gian phòngchính ở biệt viện Thanh Phong, từ đằng xa, nàng đã thấy Cảnh Trung ômthanh trường kiếm trong tay đứng canh ngoài cửa, xem ra, hôm qua Hầu gia ở lại gian phòng này đến tận lúc này vẫn chưa ra.
Hai cánh cửagỗ chạm trổ tinh tế khép chặt, nàng ngây người mở to mắt nhìn hai cánhcửa đó, suy ngẫm xem liệu có nên đẩy cửa bước vào.
Cảnh Trungthấy nàng, khuôn mặt nghiêm nghị bỗng nhiên đỏ ửng, vốn muốn nhắc nhởnàng một lúc nữa hãy đến, nhưng cứ nhìn thấy khuôn mặt lạnh nhạt, khôngbiểu cảm của nàng, hắn lại lúng túng, ngại ngần mà chẳng thể nào mởmiệng ra nổi. Cảnh Trung khẽ ho một tiếng, từ từ quay mặt nhìn sang phía khác.
Mới đứng ngoài cửa có đôi lát, nước trong chậu đã nguộitheo nhiệt độ lạnh giá bên ngoài. Hạ Phẩm Dư khẽ mím chặt bờ môi, quyếtđịnh một lúc nữa quay đầu lại, vừa định bê chậu nước rời đi khỏi bỗngnàng nghe thấy tiếng cửa mở, Tư Hành Phong khẽ day hai huyệt thái dương, bước ra với khuôn mặt mệt mỏi, tiều tụy.
Bốn mắt nhìn nhau, HạPhẩm Dư ngây người trong giây lát, hoàng toàn không ngờ Tư Hành Phonglại bất ngờ ra ngoài vào đúng lúc này. Theo bản năng, nàng cuối đầu,khom lưng, lạnh nhạt, không ẩn giấu đôi chút cảm xúc cung kính: “Nô tìkhấu kiến Hầu gia.”
Một câu thỉnh an dịu dàng, nhẹ nhàng lạikhiến trái tim Tư Hành Phong khẽ quặn thắt, khuôn mặt mệt mỏi sau mộtđêm say rượu càng trở nên trắng nhợt, đưa mắt nhìn Cảnh Trung đang quaymặt sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nay-danh-hen-voi-gio-dong/82202/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.