Tư Đồ Lăng nhanh chóng lấy chiếc khăn tay cuốn quanh chỗ bị thương, nhậnlấy bức huyết thư, đọc lại kĩ càng rồi nói “Chữ ‘Vãn’ ở cuối thư có chút kì lạ.”
Ta gật đầu rồi nói “Để phòng người khác giả mạo nét chữcủa ta âm thầm điều động binh mã, ta đã giao ước trước với mấy tướnglĩnh chủ chốt, chữ ‘Vãn’ kí tên sau cùng, bộ ‘Nhật’ trong đó sẽ đượcviết theo hình dạng hoa mai.”
Tư Đồ lăng than dài rồi nói “Tầngia binh hùng tướng mạnh, có thể một địch mười, ai cũng muốn làm chủ,thế nhưng nói cho cùng họ cũng chỉ nghe lệnh của Tần gia. Đoán chắcngười Tần gia đã phải tốn rất nhiều tâm tư vào chuyện này nhỉ?”
Ta liền đáp “Đây cũng là đạo lý tự bảo vệ mình. Thế nhưng hiện nay, chỉ sợ là có rất nhiều người cũng vì lí do này mà muốn lấy hết mạng của ngườithuộc Tần gia?”
Tư Đồ Lăng liền nói “Tần gia xưa nay đều khốngchế rất tốt cục thế, lao khổ công cao nhưng không bao giờ để đến mứccông cao vượt chủ, binh hùng tướng mạnh nhưng không đủ để hùng bá thiênhạ, nếu trong triều không có nhiều cuộc tranh giành quyền lực, có lẽ đạo lý này còn kéo dài mãi. Đáng tiếc là…”
“Đáng tiếc là lúc này đãtrở thành con dao hai lưỡi.” Ta cay đắng nói tiếp “Họ Đoan Mộc khôngtiếp nạp được quân đội Tần gia, đoán chắc cũng dự định dùng khẩu cung ta thừa nhận thông địch mãi quốc cùng thủ cấp của ta để phá hủy lòngquân?”
Tư Đồ Lăng liền nói “Đúng vậy. Tư Đồ Vĩnh đã bị bắt, quânđội Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/2824741/quyen-1-chuong-31-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.