(*) Đây là câu thànhngữ Trung Quốc. Tương truyền đại phu của Lưu Vãn Công, Đại thần ChâuKính Vương, ngậm oan mà chết, máu ngài chảy xuống biển biến thành bíchngọc. Sau này, mọi người dùng câu thành ngữ này để chỉ những người trung trinh cương trực.
Lúc quay về Tần phủ, những người đi theo ta đêm hôm qua đều đã quay về cả rồi.
Viên trưởng sự vội đến nghênh tiếp, vừa sai người dắt ngựa đi, vừa mỉm cườilên tiếng “Cuối cùng tướng quân đã về rồi. Nhị công tử sai người đến hỏi rất nhiều lần. Nếu người còn chưa về, chắc là phải phái người đi tìmmất.”
Ta liền hỏi “Có chuyện gì gấp sao?”
Viên quản sựliền đáp “Cũng chẳng có việc gì gấp gáp. Chỉ là Nam An Hầu giờ tị quađây, đã chờ người trong thư phòng từ rất lâu rồi.”
Ta nghe vậykhông khỏi lặng người. Ta thừa nhận mình đã bị Thuần Vu Vọng mê hoặc,thực sự dự định thoái hôn, ít nhất cũng nghĩ cách để trì hoãn ngày thành hôn, thế nhưng ta hoàn toàn không biết nên mở miệng nói với Tư Đồ Lăngthế nào.
Đặc biệt là sau khi nghe thấy Thuần Vu Vọng thừa nhận đã đưa những thứ đó đến cho Tư Đồ Lăng, ta thật không biết phải đối mặtvới ngài thế nào cho phải.
Ngài đối xử với ta tốt không cần bàn,hết lần này đến lần khác cùng ta bước qua những thời khắc khó khăn nhấttrong cuộc đời, vậy mà ta cũng hết lần này đến lần khác khiến ngài thấtvọng.
Lần này, lại càng là một nỗi nhục nhã khốn cùng. Đừng nóimột người đàn ông tôn quý kiêu ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/2824718/quyen-1-chuong-26-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.