Bữa tối cũng được coi là tinh tế, phong phú.
Tương Tư đã cách xa Thuần Vu Vọng gần hai tháng, hôm nay đoàn tụ, đương nhiên vô cùng hân hoan, từ sáng đến tối nói cười không thôi, nũng nịu liênhồi, Thuần Vu Vọng trước sau đều mỉm cười, chiều theo đúng ý ái nữ củamình. Ta cùng Tần Triệt, Tần Cẩn đương nhiên trong lòng có đầy tâm sự,nên thấy cực kỳ thiếu thoải mái, thế nhưng cũng chẳng dám để lộ trướcmặt Tương Tư. Thay vào đó mọi người ai nấy vui vầy, náo nhiệt ngồi quanh bàn dùng bữa, nhìn thế nào trông cũng giống như người một nhà đoàn tụbên nhau sau một khoảng thời gian xa cách.
Dùng bữa xong, Tần Triệt lặng lẽ hỏi ta: “Tiếp theo phải sắp xếp thế nào?”
Trong lòng ta đang rối bời, lại nhìn Tương Tư vui vẻ cực độ đành nói “Để ngài ấy đưa Tương Tư đi.”
“Chuyện này... sao thỏa đáng chứ? Lúc này cổng thành chắc là đã đóng rồi.”
Ta phẫn nộ đáp “Người của ngài ấy nhất định đang phục sẵn ngoài phủ chúngta, ngài ấy cũng chẳng phiền không có chỗ đi. Huống hồ bề ngoài trôngngài ấy trung hậu, bên trong gian trá, lại còn sợ bị người khác hãm hạihay sao?”
Tần Triệt gật đầu, đúng lúc đang định lên tiếng vớithân phận của chủ nhà, Thuần Vu Vọng đang nói chuyện với Tương Tư độtnhiên sắc mặt biến đổi, đưa tay ấn lên ngực rồi ngã bệt xuống ghế.
Tương Tư kinh hoàng thét lên, suýt chút nữa là ngã nhào, vội vã xông lại gầnphụ vương của mình liên tục gọi “Phụ vương, phụ vương bị làm sao thế?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/2824708/quyen-1-chuong-24-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.