“Phì…Doãn Nghi, cậu không cần nhìn chằm chằm mình như thế đâu.”
Khương Việt Bân thấy Doãn Nghi cá há hốc miệng mà nhìn mình không nói được câu nào liền phì cười. Nghe người đối diện cất tiếng, Doãn nghi mới hoàn hồn, hóa ra nãy giờ cô cứ bần thần nhìn hắn.
“Không phải cậu…cậu đang ở nước ngoài sao, tại sao lại…?” Người bạn này của cô cũng đã khá lâu rồi cô chưa gặp lại. Kể từ khi chia tay nhau ở Thụy Sĩ đó cô cũng không có cách nào liên lạc lại với hắn.
Không ngờ ngay lúc này đây anh lại với thân phận đối tác mà đi gặp cô. Khương Việt Bân, người cũng như tên rất nho nhã, lịch sự lại đẹp trai, cao ráo.
Lần đầu gặp hắn ở Thụy Sĩ, tưởng hắn là người nước ngoài nhưng hóa ra là đồng hương. Hai người cũng là tình cờ tranh giành một món đồ mà quen biết nhau. Sau khi nói chuyện mới biết hắn bằng tuổi mình lại còn rất hợp tính cách của cô. Nhưng sau đó vì cô có việc nên vội vàng trở về nước, không còn thời gian báo hắn nên từ lần đó hai người chưa gặp lại nhau thêm lần nào nữa. Lần này cũng khiến cô hơi bất ngờ rồi.
“Mình được cha gọi về, sẵn tiện cũng hoàn thành việc học nên mình quyết định về nước luôn.”
“Thế cậu còn đi nữa không?”
“Mình không đi nữa.”
Doãn Nghi lại ngại ngùng đưa cốc nước uống một ngụm. Đối mặt với người bạn lâu không gặp này, cô thực sự không biết phải nói gì thêm nữa.
“Này, cậu cũng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-co-duoc-dai-thuc-sac-lang/2815203/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.