Những ngày sau đó, cô đã triệt để tránh mặt anh. Một lần đó quả thực đã làm cô sợ rồi. Cái tính chiếm hữu mạnh liệt của anh sớm không muộn cũng dọa chết cô. Doãn Nghi trằn trọc nằm trên giường, lăn qua lăn lại mấy lượt cũng không tài nào đi gặp chu công. Cứ nhắm mắt lại là cô lại nhớ lại cảnh tượng anh hôn cô. Đôi môi lành lạnh, mềm mại của anh, cả kĩ thuật điêu luyện đó nữa…
“Khụ..khụ, Doãn Nghi mày nghĩ cái gì vậy.” Doãn Nghi mặt có chút đỏ. Một cô nương đã đầu hai như cô thì mấy cái chuyện đó cũng chỉ là bình thường, huống chi đã còn từng lên giường cùng người ta.
Nhưng cô vẫn giận anh, mấy ngày nay cũng không dám đối mặt với Khương Việt Bân. Hắn có gọi điện cho cô, còn cả hàng chục tin nhắn nữa nhưng cô vẫn không đáp lời.
Mặc dù cô không có suy nghĩ bảo thủ rằng con gái phải lập đền thờ trinh tiết, nhưng cũng không phải vì thế mà cô cứ tùy tiện lên giường cùng người khác. Hôm đó cũng là lần đầu của cô, chỉ là trong phút chốc tức giận mà thôi. Thất tình lục dục, là điều cơ bản của mỗi người mà thôi, bản thân cô cũng đã thủ thân như ngọc suốt từng ấy năm, cũng nên nếm trải mùi vị một lần.
Nhưng làm sao cô đối mặt Khương Việt Bân đây, dù gì cũng là chú của hắn, anh còn trước mặt hắn bảo mình là thím của hắn. Bằng tuổi nhau mà lại bắt hắn coi mình như vậy, quả thật là ngượng ngùng mà.
Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-co-duoc-dai-thuc-sac-lang/2815202/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.