Khương Duật Lãng đến biệt thự Cao gia, trực tiếp dùng khí thế cường đại, uy dũng bước vào đại sảnh. Bấy giờ trên người anh chỉ toàn là sát khí, mắt hạnh hẹp dài sâu hun hút mang theo nguy hiểm.
“Cao lão gia, Khương Duật Lãng tôi đến tìm người.”
Giọng anh âm lãnh đến cự hạn, chân rảo bước thật nhanh đến chỗ Cao lão gia đang ngồi ở đại sảnh.
“Ô, Tổng giám đốc Khương, ngọn gió nào đưa cậu tới gia này của lão, có phải cậu đi nhầm nơi rồi không?” Cao lão gia dùng vẻ mặt hiền từ giả dối đáp lời Khương Duật Lãng.
“Cao lão, tôi thì không nhầm, nhưng nếu ông cứ giả vờ thì Cao gia của ông sẽ nhầm thành của tôi rồi.” Dứt lời, trợ lý Trương đưa một xấp tài liệu đến trước mặt Cao lão gia. Cao lão gia run run cầm xấp tài liệu lên, mặt liền biến sắc. Đây…đây chẳng phải là bằng chứng buôn lậu, tham ô, trốn thuế của tập đoàn nhà ông sao. Sao…sao thằng nhóc này lại có. Người Cao lão gia run lên bần bật.
“Cao lão, tôi không có nhiều thì giờ với ông. Người tôi cần tìm đang ở đâu.” Ánh mắt âm hiểm của anh bắn đến chỗ Cao lão gia, khiến ông ta không thể thốt thành lời.
Cao lão gia chưa kịp thốt nên lời thì từ phía trên lầu truyền đến tiếng kêu cứu Doãn Nghi. Cô đang gọi anh, cô đang cầu cứu anh. Khương Duật Lãng nghe tiếng kêu như tuyệt vọng của cô liền không giữ được bình tĩnh phi lên lầu.
“ Rầm” một tiếng, cánh cửa bật mở khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-co-duoc-dai-thuc-sac-lang/2815187/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.