“Khải, có chuyện gì thế?”
Người đang hốt hoảng chạy đến gọi cô là Trần Khải, sinh viên năm hai khoa cô.
“Chiếc váy cuối cùng làm trọng tâm gặp trục trặc rồi, người mẫu cũng không thấy đâu nữa.”
“Cái gì?” Chiếc váy đó là con át chủ bài cuối cùng trong bộ sưu tập của cô, giờ gặp rắc rối làm sao lên sàn diễn đây.
Doãn Nghi mất bình tĩnh cùng Trần Khải chạy đến nơi chuẩn bị cho các người mẫu. Chiếc váy nằm trên mặt bàn, đã bị rách phần chân váy, vải voan ở trước ngực cũng đều bị rách thảm thương. Căn bản là không thể sửa, không thể đem trình diễn được nữa.
“Vezula cũng đã biến mất rồi, khi tụi em đi tìm thì chỉ thấy chiếc giày của cô ấy ở lùm cây phía sau trường.” Trần Khải vẻ mặt lo lắng nhìn cô: “ Chị Nghi, bây giờ phải làm sao.”
Trái tim Doãn Nghi đập thình thịch, cảm giác lo lắng bắt đầu vây lấy cô. Nhưng việc trước mắt không thể chậm trễ. Buổi diễn sắp bắt đầu rồi, người mẫu biến mất, trang phục bị hủy. Doãn Nghi tự trấn an tinh thần mình, mọi việc đều có thể giải quyết, cô không thể mất bình tĩnh lúc này.
“Khải, cậu lên báo với giáo sư Giang một tiếng, bảo ông ấy cho người đi tìm Vezula.”
Trần Khải gật gật rồi lập tức chạy đi. Vấn đề người mẫu có thể giải quyết nhưng bây giờ thời gian quá gấp cô không thể biến ngay ra một bộ đồ mới để lên sàn diễn được. Cô lướt lướt mắt xuống bộ váy của mình rồi nhìn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-co-duoc-dai-thuc-sac-lang/2815176/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.