Nhưng dù sao tất cả cũng chỉ là suy đoán của Vu Hoằng Dương, anh chẳng có cơ sở nào để khẳng định cái thai trong bụng Đông Phương Ngôn Diễm là của anh.
Vu Hoằng Dương thừa biết tính tình của Trạch Dương như thế nào, anh không yên tâm khi Ngôn Diễm ở gần hắn ta nên anh vẫn luôn âm thầm dõi theo cô. Đặc biệt, anh còn đặc biệt cho người điều tra về mối quan hệ giữa Ngôn Diễm và Trạch Dương. Người phụ nữ của anh, anh không cho phép bất kỳ kẻ nào chạm đến.
“Cậu điều tra về khoảng thời gian Ngôn Diễm sang Singapore cho tôi, cả tên Trạch Dương nữa.” Vu Hoằng Dương ra lệnh cho Trần Dịch Phong.
“Rõ.”
Anh không biết phán đoán của mình là sai, cũng có thể là do anh quá cố chấp muốn giữ Đông Phương Ngôn Diễm cho riêng mình.
Ngôn Diễm thấy dạo này không có động tĩnh gì của Vu Hoằng Dương, cô nghĩ anh đã bỏ cuộc nên cũng yên tâm, cứ như vậy chú tâm đến công việc nhưng đâu biết rằng nhất cử nhất động của cô anh đều nắm rõ, kể cả chuyện ngày hôm đó cô phũ phàng hất tay Trạch Dương ra, anh đều biết.
“Chủ tịch.”
“Ừ.”
“Đây là toàn bộ thông tin mà ngài cần.”
“Ừ, cậu cứ để đó đi.”
Vu Hoằng Dương nhìn những thông tin Trần Dịch Phong tìm được, khóe môi khẽ nhếch lên: “Đông Phương Ngôn Diễm, em vẫn còn non lắm. Em mua đời trai của tôi thì cả đời này em chỉ có thể là người của Vu Hoằng Dương.”
Vu Hoằng Dương kể từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-chan-troi-goc-be-deu-la-em/3596580/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.