Rõ ràng là rơi xuống đây mà sao tìm mãi vẫn không thấy chứ?!” vẻ mặt của Tề Lăng Hạo vô cùng hoang mạng sợ là không tìm được đồ đã mất.
Trời mưa trắng trời trắng đất nước mưa bắn vào mắt rất đau nên gây ra rất nhiều khó dễ cho việc tìm kiếm một vật bé nhỏ trong mảng vườn rộng lớn như thế.
Hàn Côn Nhị đến tìm Tề Lăng Hạo để báo cáo lại những hành động của Tề phu nhân gần đây thì thấy anh đang loay hoay dưới mưa nên cầm ô đi tới che cho Tề Lăng Hạo.
“Lăng Hạo cậu đang làm cái gì vậy hả? Trời mưa còn ra đây đứng bộ hết chuyện làm rồi à?”.
Tề Lăng Hạo thở dài khổ sở đáp: “Vừa nãy Uyển Vũ ném cái ghim cài áo của tôi xuống đây nhưng mà tôi tìm mãi chẳng thấy đâu hết mau giúp tôi tìm lại đi”.
Hàn Côn Nhị nhíu mày: “Chỉ là một cái ghim cài áo thôi có quan trọng bằng sức khỏe của cậu không?”.
Tề Lăng Hạo gật đầu: “Quan trọng chứ đây là quà mà Uyển Vũ tặng tôi vào hôm 14 thnasg 02 năm nay đó”.
“Vậy tại sao cô ấy lại ném nó đi?”.
Hàn Côn Nhị vừa hỏi xong thì chợt nhận ra bộ đồ mà Tề Lăng Hạo mặc cầu hôn Mạc Hy Nhi vào đêm qua ở quãng trường Bạch Xuyên vẫn chưa thay ra nên nhất thời đưa tay đỡ trán: “Nếu Kiều Uyển Vũ thật sự là người quan trọng với cậu đến vậy tại sao cậu không nói rõ tình trạng sức khỏe của bản thân cho cô ấy mà lại chọn cách tàn nhẫn như vậy để cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1504163/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.