Thời khắc này Tôn Hoàng Uyển Vân tự lập lời thề nhất định phải giành lấy Tề Lăng Hạo bằng mọi giá. Cô là ai chứ??? Đại tiểu thư của gia đình là người đứng đầu gia tộc trong tương lai, từ nhỏ đến lớn chưa từng thua một ai hết, sao có thể bại dưới tay của Kiều Uyển Vũ được chứ.
Máu mủ tình thâm thì đã sao chứ, Kiều Uyển Vũ cũng chưa từng sống tại Thiên Trạch Hoa Viên ngày nào, cũng chưa được ông nội cho phép nhận tổ quy tông thì lấy tư cách gì mà đấu với Tôn Hoàng Uyển Vân chứ.
Thêm nữa từ bé đến lớn Tôn Hoàng UyểnVân muốn thứ gì thì đều phải có được thứ đó nên quen rồi, bất kể là ai cũng không thể tranh giành với cô được, trong tư tưởng của Tôn Hoàng Uyển Vân bản thân cô luôn là nhất còn người khác cô không thèm để trong mắt mình đâu.
Vẻ mặt thì đang vô cùng tức giận nhưng giọng của Tôn Hoàng Uyển Vân lại nghe ra được sự áy náy: “Anh Hạo, em thật sự xin lỗi vì chuyện riêng của gia đình em mà để ảnh hưởng đến công việc kinh doanh giữa hai tập đoàn, ông nội cũng vì xuất phát từ tình yêu thương em mà có quyết định không đúng đắn em thay mặt ông xin lỗi anh được không?”.
“Tôn Hoàng tiểu thư đừng nói vậy, dù sao Tôn Hoàng lão gia cũng là bậc trưởng bối, phận làm hậu bối như tôi quả thật không dám oán trách gì hết, tập đoàn Hoàng Kim trước lúc có ý định hợp tác với tập đoàn The High thì vẫn phát triển ổn định nên hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1504059/chuong-317.html