“Cô tưởng là tôi muốn nhận lại một đứa như thế về nhà hay sao chẳng qua nhận lại nó là cách để tách nó và Tề Lăng Hạo ra mà thôi, cái hạng người như nó chỉ cần tiền chứ có cần gì tình cảm gia đình đâu chứ chờ có tiền rồi thì nó sẽ buông tha cho Uyển Vân và Lăng Hạo”. 
Tôn Hoàng Thuyết liền cau mày lên tiếng: “Kìa ba, Uyển Vân và Uyển Vũ đều là con gái của con là cháu của ba sao ba lại có thể nói ra mấy lời như thế chứ?”. 
“Trong lòng tôi chỉ có một mình Uyển Vân là cháu mà thôi”. 
Tôn Hoàng Uyển Vân đứng bên trong nghe thấy những lời mà Tôn Hoàng Phủ nói thì cảm thấy rất là hài lòng, không có sự đồng ý của ông nội thì ba mẹ cô đừng hòng mà đem Kiều Uyển Vũ trở về Thiên Trạch Hoa Viên. 
Trở về nhà, Kiều Uyển Vũ đem chuyện người bên tộc Tôn Hoàng đưa ra điều kiện với cô nói cho Tề Lăng Hạo nghe anh cảm thấy rất tức giận thay cô nên hẹn gặp mặt Tôn Hoàng Phủ để nói chuyện. 
Tề Lăng Hạo được Tôn Hoàng Phủ cho phép đến thư phòng của ông để nói chuyện, ông ngẩng đầu lên nhìn anh rồi lên tiếng trước: “Cậu hẹn gặp tôi là vì chuyện gì vậy hả?”. 
Tề Lăng Hạo lên tiếng đáp: “Dạ thưa Tôn Hoàng lão gia cháu cảm thấy bất bình cho Uyển Vũ nên mới muốn gặp mặt ông để nói chuyện, thuở nhỏ là vì biến cố nên ba mẹ của cô ấy mới bỏ cô ấy ở lại Vịnh Xuyên trãi qua bao nhiêu vất vả khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1504058/chuong-316.html