Lan Tú Uyên ném tới trước mặt của Đoạn Phong Lãng kết quả xét nghiệm mang thai của Hàm Linh rồi cáu gắt lên tiếng: “Con tự mình xem đi…mẹ ghét nhất loại đàn ông dám làm mà không dám nhận, con tự mình suy nghĩ cho kỹ lại đi”.
Đoạn Phong Lãng vẫn một mực khẳng định rằng bản thân mình không biết chuyện gì liên quan đến cái thai của Hàm Linh hết: “Mẹ à…mẹ tin con được không hả? Con không có cảm xúc gì với cô ấy thì làm sao mà lên giường với cô ấy rồi còn làm cô ấy có thai được chứ”.
Lan Tú Uyên cau mày: “Bây giờ thì mẹ hiểu lý do vì sao Hàm Linh nó lại muốn đi phá bỏ đứa bé rồi, chính là vì cái thái độ vô trách nhiệm dám làm mà không dám nhận của con đó Đoạn Phong Lãng”.
Đoạn Phong Lãng lại thêm một lần sững người: “Cô ấy lại muốn đi phá thai sao?”.
“Con có chịu cưới người ta đâu nếu để chuyện nó chưa chồng mà chửa truyền ra ngoài thì nó còn mặt mũi gì mà nhìn đời được nữa…mẹ nói này Lãng à thanh xuân của con gái người ta có mấy năm thôi con à nó đã dành 8 năm tươi đẹp nhất cuộc đời mình cho con rồi, vì vậy con nên đáp lại Hàm Linh bằng một hôn lễ cho đàng hoàng”.
Đoạn Phong Lãng cau mày tỏ vẻ hằn hộc lên tiếng đáp: “Nhưng mà mẹ à con không có làm ra chuyện đó thì tại sao lại bắt con chịu trách nhiệm được chứ, con sẽ chỉ làm chuyện đó với người con gái mà con yêu thôi”.
Lan Tú Uyên liền nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1503925/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.