Hôm nay là một ngày thật sự buồn tẻ đối với Thanh Y, cả ngày trời nàng lê thân đi dạo một cách không rõ phương hướng, nếu thấy hàng quán nào ngon thì sẽ dừng chân thưởng thức. Sau một thời gian rèn luyện kiếm pháp, nàng cũng muốn thưởng cho bản thân những tháng ngày rong chơi nhàn hạ. Chỉ có một điểm khá kỳ lạ, là nửa tháng nay nàng không hề trông thấy Diệp Huyền, khi nàng đưa ra thắc mắc với Quân Hiệp thì chỉ nhận được cái lắc đầu thật khẽ, có vẻ như hắn không tiện nói ra.
Chẳng lẽ đến người bằng hữu này cũng cảm thấy ngán nàng rồi sao? Thanh Y thấy có chút mất mát trong lòng.
Vì Tâm Lam đã về quê thăm nhà nên mấy ngày nay Thanh Y phải tự lo liệu cuộc sống, phủ thì đông nha hoàn nhưng nàng không hề muốn một ai ra vào biệt viện của mình, với cả nàng cũng muốn khám phá những điều mà bản thân chưa biết, đơn cử như tự mình nấu nướng giặt giũ chẳng hạn.
Thế rồi khi Thanh Y đang đi trong vô thức thì nàng chợt nhìn thấy một bóng hình quen thuộc, một nam nhân vận tử y đang tự tin sải bước vào Mộng Hiên các, một nơi phong hoa tuyết nguyệt, nơi mà chỉ dành riêng cho những kẻ tâm tính trăng hoa.
Chẳng ai xa lạ, y chính là người nửa tháng nay không chịu đến gặp nàng, Diệp đại công tử.
Thanh Y trợn tròn xoe mắt, nàng không nghĩ mình đã nhìn nhầm, vì rằng Diệp Huyền quá mức nổi bật, mỗi một cử trỉ phong thái đều không lẫn lộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-duyen-can/3394114/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.