“ Nhiễm! Tại sao hôm qua chị không đến thăm tôi?”
Cô thoáng sững, không nghĩ anh sẽ đặt ra câu hỏi như vậy.
Hôm qua sao?
“ Ngày hôm qua tôi có hẹn với bạn nên tầm tối tôi mới ghé qua bệnh viện. Nhưng lúc đấy có người nói cậu đã xuất viện từ sớm rồi.”
Tại sao cô lại phải giải thích với anh những điều này cơ chứ?
Chẳng lẽ cô đang sợ anh giận dỗi sao?
Nhưng cô với anh ngoài mối quan hệ cấp trên cấp dưới thì đâu còn loại quan hệ nào khác.
Khương Nhiễm lại một lần nữa rơi vào trầm tư.
Còn Thẩm Tư Niên sau khi nghe cô nói, hai mắt anh liền vui đến nỗi híp lại. Không nghĩ cô sẽ trả lời như vậy.
Xong lại quay ra trách Kiệt Duẫn. Tại sao anh ta lại không khuyên anh ở lại bệnh viện thêm một chút chứ.
Cả tên Nghiêm Cẩn Hành nữa, chẳng phải anh ta quan tâm sức khỏe của anh sao, thế sao không giữ lại anh ở bệnh viện theo dõi thêm.
Nhưng sự thật đến cả anh cũng không biết rằng...
Có trời mới biết tâm trạng của Thẩm Tư Niên hôm qua đáng sợ đến thế nào, một thân nồng đậm mùi thuốc súng, ai nấy mà nhìn thấy bộ dạng như quỷ Satan của anh là muốn bỏ chạy. Nghiêm Cẩn Hành nào dám giữ lại cái tên sát tinh này ở lại. Sợ rằng nếu mà không đuổi anh về nhà sớm thì bệnh viện của anh ta thật sự chỉ còn lại đống tro tàn, từ bệnh nhân y tá đến các bác sĩ đều bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-y-loan-yeu-em-bang-ca-sinh-menh/2963853/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.