“ Trong vòng 2 năm. Tôi cho cậu ở bên cạnh tôi trong vòng 2 năm. 2 năm sau, cậu đi đường cậu, tôi đi đường tôi.”
Trái tim cô từ lâu vốn đã không còn hơi ấm như trước nữa rồi.
Lần này, hãy để cô ích kỉ một lần đi.
" Thẩm Tư Niên! Cậu nên biết đã đi vào con đường này thì sẽ không thể quay đầu được nữa.”
Trước sự nhắc nhở còn sót lại của cô, hi vọng anh có thể suy nghĩ lại. Nhưng anh chỉ cười nhẹ thay cho câu trả lời.
Chính bản thân Khương Nhiễm cũng không biết được là anh không thể quay đầu hay người không thể quay đầu thực chất là cô?
Thích cô, yêu cô, bất chấp mọi thứ để ở bên cô thì anh đã định sẵn sẽ không thể quay đầu rồi.
Khương Nhiễm, không phải bây giờ mà từ 15 năm về trước, lần đầu tiên cô đưa tay kéo anh ra khỏi vực sâu tăm tối không ánh đèn đó, cuộc đời anh đã định sẵn sẽ không thể quay đầu rồi.
Nếu như quay đầu thì anh làm sao có thể có được như ngày hôm nay.
Nếu như quay đầu thì Thẩm Tư Niên của hôm nay đang đứng trước mặt cô sẽ là bộ dạng thế này sao.
Nếu như quay đầu thì anh có thể có tư cách được đứng đây nói chuyện với cô sao.
Sẽ không. Không bao giờ có thể.
Lúc này, cô quan sát sắc mặt của anh, trong mắt anh dường như chứa rất nhiều thứ cảm xúc. Mà nó như đang thôi thúc cô muốn tìm hiểu về anh nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-y-loan-yeu-em-bang-ca-sinh-menh/2963851/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.