Trở lại với bầu không khí ngột ngạt bên Khương Nhiễm và Tấn Lam Thành.
Dù bị từ chối nhưng bữa ăn giữa hai người vẫn tiếp tục. Khương Nhiễm căng thẳng chốc chốc lại nhìn Tấn Lam Thành. Dường như anh vẫn rất bình tĩnh.
Nhưng anh như vậy lại khiến cô cảm thấy áy náy.
Tấn Lam Thành tươi cười bông đùa.
" Em cứ nhìn lén anh như vậy sẽ khiến anh hiểu lầm là em thích anh đấy."
Bị người mình thương từ chối mà vẫn còn thời gian ở đây cười đùa được. Vẻ mặt của anh nhìn đâu giống người thất tình. Nhưng Khương Nhiễm biết, anh như vậy là đang cố che giấu cảm xúc thật bên trong.
Có lẽ là vì đàn ông luôn có lòng tự trọng rất cao.
Trước lời đùa, không một chút vui vẻ nào của anh, Khương Nhiễm cười gượng.
" Anh... nói đùa rồi."
Động tác cầm dao cắt của anh khựng lại.
Đúng vậy.
Anh nói đùa rồi. Người con gái trước mặt này sao có thể thích anh được chứ.
" Đàn anh, anh rất ưu tú. Anh..."
" Anh biết em định nói gì. Mặc dù bị em từ chối, anh cảm thấy bản thân có chút thất bại nhưng mà cũng không phải vì tỏ tình không thành mà anh không lấy vợ được. Như em nói, anh ưu tú vậy, chắc chắn sẽ không ế đâu."
Nói xong những lời này, đến bản thân Tấn Lam Thành cũng biết nó nực cười đến thế nào.
Anh đã yêu cô, yêu những 11 năm. Sao có thể nói quên là quên được.
" Đàn anh..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-y-loan-yeu-em-bang-ca-sinh-menh/2963810/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.