Về câu hỏi của Tấn Lam Thành, cô suy nghĩ một lát rồi đáp lại, giọng điệu chậm rãi, ngữ khí không nóng không lạnh.
" Nói ra thì đúng thật là trùng hợp. Hồi đó chẳng phải em có nói anh nghe về quá khứ của của em với một cậu bé sao."
Mối quan hệ giữa Tấn Lam Thành và Khương Nhiễm rất thân thiết, cũng rất tốt. Cô luôn coi anh là anh trai nên có chuyện gì không vui liền lôi anh ra ngồi tâm sự, hệt như chia sẻ nỗi lòng với người thân vậy.
Quá khứ mà cô nói, anh đương nhiên biết.
Bởi vì mọi thứ liên quan đến cô, kể cả lời nói của cô, anh đều ghi nhớ rõ mồn một, không sót một từ nào.
" Ý em là..."
" Như anh đang nghĩ, Thẩm Tư Niên chính là cậu bé đó."
Tấn Lam Thành sửng sốt rồi giây sau lại cười trừ.
" Đúng là trùng hợp." Nhưng thực sự chỉ là ngẫu Nhiên gặp lại thôi sao?
" Nếu nói em có tình cảm với Thẩm Tư Niên không thì em nghĩ là có."
" Nhưng... nó không phải tình cảm nam nữ mà đơn giản chỉ là tình cảm của một người chị gái đối với em trai."
" Đàn anh, anh đừng hiểu lầm rồi lại đoán già đoán non nữa. Với Thẩm Tư Niên, em chỉ coi cậu ấy như một người em trai. Ngoài ra không còn quan hệ gì khác."
" Là bạn của em, anh phải biết rõ hơn ai hết, trái tim của em..." từ ba năm trước đã không thể chất chứa thêm bất kì một ai khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-y-loan-yeu-em-bang-ca-sinh-menh/2963808/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.