Alex đắc ý mỉm cười nhìn Andy: “Thế nào? Lăng, suy nghĩ xong chưa?”
Andy nhào tới bên song sắt, vội vàng nói: “Không, Jason, cậu không được đồng ý.”
Sở Lăng theo thói quen siết chặt hai nắm tay, nhẹ nhàng khép lại con ngươi đen: “Bao giờ anh thả người?”
Alex áp sát bên tai cậu, hai tay ôm chặt cậu vào lòng, mày kiếm khẽ nhướnglên: “Chỉ cần tôi có được thứ tôi muốn, sáng sớm mai sẽ thả bọn họ.”
Sở Lăng cắn chặt răng, thấp giọng nói: “Tôi hi vọng anh có thể giữ lời.”
Alex nhịn không được cười khẽ: “Lăng, từ khi chúng ta quen biết nhau, tôi có lừa gạt em lần nào chưa?”
Sở Lăng im lặng một chút, nâng tay kéo cánh tay Alex đang vòng quanh eomình ra: “Tôi muốn nói với họ vài câu, anh ra ngoài trước được không?”
Alex trừng mắt nhìn Andy, nở nụ cười không thành vấn đề: “Đương nhiên làđược, chỉ cần là yêu cầu của em, tôi không bao giờ cự tuyệt.” Alex xoayngười muốn đi ra ngoài, đột nhiên quay đầu lại khẽ cười nói: “Lăng, tôichờ em trong phòng, tốt nhất đừng để tôi chờ lâu.” Nói xong không hề để ý tới Andy tức giận bừng bừng, thoải mái ra khỏi phòng giam.
Cửa phóng đóng lại sau lưng Alex, trong phòng giam đột nhiên im lặng.
Một lúc lâu sau, Kay mới nhẹ nhàng mở miệng: “Jason.”
Sở Lăng chậm rãi ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng nõn không tý huyết sắc,con ngươi đen tràn ngập xấu hổ và đau đớn, ảm đạm nói: “Kay, thực xinlỗi, đều tại tôi làm liên lụy mọi người, nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-phap-lan-tay/2840055/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.