Ray giơ tay phải lên: “Chuẩn bị.” Đám vệ sĩ lập tức nâng súng lên hướng vào bốn người trong phòng giam.
Sở Lăng hoảng sợ hét lên: “Không!” Càng ra sức giãy khỏi tay Alex, chạythẳng về phía cửa phòng giam, dang tay đứng trước một loạt họng súng:“Đừng nổ súng!”
Bàn tay Lôi vẫn đưa trên không, quay đầu lại nhìn Alex.
Alex nhíu chặt mày: “Lăng, mau quay lại đây.”
Sở Lăng tức giận nói: “Alex, anh đã đồng ý với tôi không giết bọn họ.”
Alex cười lạnh: “Tôi chỉ đáp ứng tạm thời không giết.”
Sở Lăng nhìn thấy sát khí bốc cao trong đôi mắt xanh thẳm của Alex, vừa vội lại hoảng: “Không, Alex, xin anh, đừng giết họ.”
Andy nằm bên trong phòng giam hổn hển kêu lên: “Jason, không được cầu xin tên khốn đó.”
Alex trầm giọng: “Lăng, lập tức theo tôi ra ngoài.”
Tâm tư Sở Lăng vô cùng rối loạn lắc đầu nói: “Không, không, tôi không đi, anh muốn giết họ thì cứ giết tôi trước đi.”
Alex nhìn chằm chằm Sở Lăng đang đứng trước phòng giam, nhìn hắn hồi lâu, cuối cùng chậm rãi nói: “Ray, dẫn người lui ra ngoài.”
Ray thấy Alex luôn kỷ luật nghiêm khắc hôm nay lại nhượng bộ cũng không cóbiểu tình bất ngờ, phất tay ra lệnh đám vệ sĩ rời khỏi, chính mình cũngra ngoài cửa.
Sở Lăng lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, vô lực dựavào song sắt, cảm giác linh hồn mình cũng căng thẳng đến mức muốn thoátkhỏi thân thể.
Alex đi tới trước mặt cậu, bình tĩnh nói: “Lăng, em thật sự muốn cứu bạn mình sao?”
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-phap-lan-tay/2840053/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.