Chương trước
Chương sau
bắt ép.

Xỏang-----xoảng

Rầm---rầm

-NÓI! CỐ CHO NGUYỂT HÀM UỐNG GÌ HÀ?_Max giận run,đập bể hết lộ thuốc,lập đỗ những miếng gổ được xếp thành bàn.Mắt hắn hằn ra tia lửa đỏ,nghiến răng bấu chặt người Bội Bội.

Khi Max Ôm ngừời Nguyệt Hàm trở về,càm giác cơ thể lúc lạnh run khi thì nóng như lửa,mồ hôi không ngừng tuôn.Max biết ngay cô bị trúng độc.

-Tôi…tôi…không biết!

Bội Bôi tránh đi ánh mất kinh sợ Max,cô mím chặt môi,thấy con người lúc nào cũng lạnh như tàn băng,cứ ngở dù trời có sập xuống cũng không kinh động đuơc hắn.Vậy mà giờ đây cô gái kia làm hắn như con quỷ hiện hình.Càng làm Bội bội thêm phần ganh ghét.

Max kéo tay Bội Bội vật ra đất.

Thân hình to lớn như muốn nuốt chửng Bội Bội.Một tay nắm đấm thằng xuống mặt.

-Dừng tay_Giọng nói khàn đặc của một ông lão.Mang sự uy nghiêm.

Tộc Trưỡng bước vào với vẻ mặt đanh lạnh.Nhỉn đứa chau gái bị ức hiếp mà đau lòng.Lập tức bén ra tia giận dử.

Max bị ngăn cản hành đồng mà càng phẫn nộ hơn,đối mắt với Tộc Trưởng không chút khiêm nhường.

-Ông ơi!..híc_Bội Bội thấy ông mình như gặp được cứu tinh.Chạy đến nhỏng nhẻo ra vẻ tội nghiệp.

-Uổng công ta cứu ngươi,không ngờ ngươi lấy óan báo ân.

Tộc Trưỡng vỗ về đứa cháu gái,như muốn đồi sự công bằng cho cháu mình.Gằng giọng lớn tiếng lườm Max

Mặt hắn vẫn còn rất giận dữ,mắt quỷ dị nhìn bọn người rừng.

Hắn gầm lớn,tay chỉ về hướng Nguyệt Hàm đang nằm bất động rồi chuyển ngón tay về phía bọn người rừng đối diện.

-Nếu cô gái kia có mệnh hệ gì,tôi nhất định sẽ lấy máu từng ngừời.

Bội Bội và tất tahỷ những nguời đàn bà đứng sau lưng tộc Trưỡng nhìn thấy đều run lẫy bẫy,chưa bao giờ họ nhìn thấy một sự phẫn nộ đáng sợ như vậy,điều họ sợ hãi là ánh mắt chết chốc.

Một tên trong tộc,bụng to da đen đỏ,lớn tiếng bước ra:

-Tộc Trưỡng,tên điên này đã hãm hại Canát,khiến CaNát còn nằm một chỗ trị thương.Giờ hắn còn đe dọa bộ lạc.Chúng ta nên diệt trừ hắn đi.

-Phải diệt trừ hắn đi._Cả đám như kích động đồng thanh hô lớn.

Tộc Trưỡng với những nềp nhăn càng dính chặt.

-Ngươi còn mạnh miệng,ngươi đang bị thương nghĩ sẽ giết được ai.Ta biết ngươi không phải người tầm thường hẳn là có 1 thế lực rất mạnh ở bên ngoài.Khí chất rất lớn,nhưng một khi đã rơi vào khu rừng này thì dù có cao minh cũng không thể tự mình rời đi được.Tốt nhất ngươi nên biết thân không đối đầu với bọn ta thì hơn.

-Trước nay,tôi luôn giữ quy tắt,có ân báo ân,có oán báo óan.Nếu đã giúp đỡ tôi thì tôi sẽ nhớ ơn,nhưng các người đã phạm một sai lầm ,đụn vào người con gái của tôi.Thì đành lấy ân báo oan._Tiếng nói vang lên như lời phán quyết của thần thánh,hắn nghiến răng nói,sự lãnh khốc ngày 1 lớn.

_Người…_Tộc trưỡng trừng mắt,hơi tức giận.Ông biết con người này rất ngạo mạn,mang đầy sự bí hiểm.Lúc đầu ông không muốn để bọn người này ở lâu,trị lành vết thương sẽ đuỗi đi,nhưng bây giờ bản chất Max càng bộc lộ rõ hơn.Ông lại có ý định muốn để nam nhân như thế trong tộc,cũng như duy trì nòi giống sau này cho tộc,thừa hưỡng được khí chất như thế sẽ giúp rất nhiều cho tộc.

-Ta thành thật không có ý muốn hại ngươi,việc cô gái kia ta cũng vô ý không biết cháu gái ta đã hạ độc.Ta nhất định sẽ cứu cô gái kia,nhưng phải có điều kiện._Tộc Trưỡng nheo mắt,sự suy tính trong bộ não già họat động,ông dịu giọng xuống.

Đôi mắt sặc mùi sát khí,như nhìn thấu ý đồ của TỘc Trưỡng,hắn giỏi nhất là có thể nhìn thấu tâm can của người khác qua đôi mắt.Môi đánh 1 đường công ma mị.

-Muốn giữ tôi ở đây.!

Tộc Trưỡng có phần giật mình,các cơ liền co rút.Quả là người không tầm thường có thể nhìn thấy được suy nghĩ người khác.Đúng là quá lợi hại.Ông có chút khiếp sợ,giữ một người như Max ở Tộc giống như là việc thử thuốc,một là thất bại hai là thành công.Người bí hiễm chưa rõ thân thế giữ ở lại cũng là mối nguy hại.Còn nếu như hắn có thể giúp có tộc phát triển và mang nòi giống của tộc trở nên hơn người không lâu bộ tộc sẽ rất hung mạnh.Ông bắt đầu lại suy tính.

-Người quyết định cứu cô gái đó thì đồng nghĩa phải ở tộc này cả đời.Ta sẽ đưa cô gái đó trở về nơi của cô ta._Tộc Trưỡnh nhìn qua đã biết Cô gái kia đối với Max chiếm vị trí rất quan trọng,hắn có thể bỏ tính mạng ra để đỗi lấy,Đàn ông xưa nay dù có bản lĩnh cũng phải chịu thua đàn bà.

-..đau quá…đau..ư.._Nguyệt Hàm bất chợt rên đau,mồ hôi càng tuôn ra,mặt trắng không miếng máu.

Max hỏang hốt chạy đến đỡ Nguyệt Hàm lên.:Nguyệt Hàm,em sao rồi.!

--Ư..phụt…_Như có ngàn mũi dao đâm vào lòng ngực cô,đau đớn đến thần kinh không họat động nỗi để nghe tiếng của Mac gọi.Máu phun ra đỏ cả tay Max.

-Nguyệt Hàm.._Max gọi lớn,hắn cảm giác như ai đó đang bốp nát lòng ngực mình.Cảm giác mãnh liệt này trước nay chưa từng có.:….—Tôi đã nói em không thể quyết định mạng sống của mình rồi,em nghe rõ chưa,tôi không cho phép,TRỊNH NGUYỆT HÀM mau tỉnh lại đi.

--Anh đừng lây cô ta nữa,tiếp tục độc sẽ tấn công vảo lục phủ ngủ tạng lúc đó thuốc tiên cũng không cứu được._Bội bội lúc này xông ra,kéo tay Max ngăn lại.

Max chưa khi nào mất đi li trí ngọai trừ việc liên quan đến Nguyệt Hàm.Lúc này bảo hắn bình tĩnh chẵng khác nào bỏ củi vào đống lửa.

Max bốp chặt tay Bội Bội,khiến Bội bội mặt nhăn mày nhó.

:-Vậy cô mau đưa thuốc giải đi.

-Không có,tôi… không có thuốc giải,thuốc là do ông tôi điều chế

-Cậu quyết định đi.Từ giờ đến sáng nếu không quyết định cô sẽ thấm độc vào máu lúc đó tôi cũg hết cách._Tộc Trưỡng bước tới,bắt mạch rồi mỡ mi mắt xem xét người Nguyệt Hàm.

-Chẵng phải cô ta rất quan trọng sao.Nếu anh lấy tôi sẽ bảo ông đưa thuốc giải.Sau đó sẽ đưa cô ta ra khỏi đây an tòan_Bội Bội ranh ma,ánh mắt lóe lên tia sắc lẽm.Miệng cong cong cười.

Bội Bội muốn được như Nguyệt Hàm ,được sự lo lắng của người đàn ông này,cô thấy ganh tỵ,nhưng nhất định phải có được người trước trái tim người cũng có thể thay đỗi sau.

Max đưa ánh nhìn kinh thường,cất giọng băng lãnh như một lời khẳng định tuyệt đối:-Trịnh Nguyệt Hàm nhất định không được rời tôi nữa bước.

-Ý anh là từ chối lấy tôi._Bội Bội cắn môi tức tối.

-Bội Bội em nói gì thế,sao đòi lấy tên điên đó,chúng ta con không rõ hắn là ai._Một người đàn ông trong bộ tộc cất tiếng ngăn cản.

-Một là cậu lấy cháu gái tôi và ở đây,còn không thì cô gái kia phải chết._Tộc trưỡng ám muội nói.Tay vuốt râu dài bạc trắng.

Rơi vào thế bí,liệu hắn sẽ làm gì?.Cứu Nguyệt Hàm lấy Bội Bội hay là cã 2 cùng chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.