Phạm Âm thờ ờ đi qua hành lang có đỉnh vòm cung hoa lệ, giầy đi ở trên cẩm thạch bằng phẳng không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Cửa phòng của Letty mở, rất yên tĩnh.
Phạm Âm đi tới cửa, ngón tay gõ gõ cửa, Letty ngồi trước cửa sổ không quay đầu.
Phạm Âm đi vào phòng, đứng ở phía sau Letty. Một cái bát xinh đẹp bị đập vỡ trên bàn bên cạnh, nước canh chảy đầy đất, lại không có ai đi thu dọn. Phạm Âm lại đặt tầm mắt lên trên người Letty.
Letty mặc áo dài công chúa màu trắng, đường viền hoa tinh tế tỉ mỉ, đá quý xinh đẹp, trên cánh tay trắng nõn lộ ra từ tay áo phồng phồng lại quấn đầy băng vải.
Ánh sáng mặt trời của Khâm quốc rất nhu hòa, chiếu lên mái tóc xoăn màu vàng của Letty, khiến người cảm thấy mềm mại ngoài ý muốn.
“Khó chịu à?” Tay của Phạm Âm nhẹ nhàng xoa mái tóc mềm mại của cô.
“Khá tốt.” Âm thanh của Letty vẫn là tươi mát như vậy, lại khiến Phạm Âm cảm thấy nặng nề.
“Nếu như… quá mệt mỏi, thì quên đi.”
“Mười năm.”
“Cái gì?”
Letty quay đầu nói: “Ta đáp ứng cha, lúc ở Khâm quốc, phải bảo vệ công quốc hòa bình mười năm… bất kể thế nào đi nữa ta cũng sẽ chống đỡ qua mười năm.”
“Ừ…” Phạm Âm ngồi xổm trước mặt Letty, để cho tầm mắt của bản thân và Letty đặt ngang nhau, “Ta biết, Letty vẫn luôn rất nỗ lực.”
Letty gật đầu, nước mắt chảy ra từ trong đôi mắt lam xinh đẹp nhanh chóng bị tay của chính mình lau đi, “Phạm Âm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-kieu-bay-gio/1321453/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.