Qua mấy ngày sau ta cũng không gặp lại Tô Phất.
Ta biết hắn là bị ta làm cho sợ hãi đến mức ghê tởm cần chút thời gian đến chữa lành, thế cho nên hắn cũng không chú ý, muội muội bảo bối kia của hắn mỗi ngày đều chạy đến cung của ta.
Lần đầu gặp mặt ta đã khiến Tịnh Linh khóc lóc rời đi, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tự tôn của vị công chúa kiêu ngạo này, cho nên nàng mỗi ngày đều tìm cơ hội muốn ở chỗ ta lấy lại thể diện.
Tuy rằng mỗi lần đều bị ta làm cho tức giận, nhưng có tức đến mấy cũng không bỏ ra ngoài.
Nhưng hôm nay lại có chút bất đồng.
Tịnh Linh bày mưu nghĩ kế bước vào cửa, tự đắc khí phách hiên ngang ngồi ở đối diện ta, một bộ dáng như đã tính trước.
Điều này ngược lại gợi lên hứng thú của ta.
"Hoàng huynh bận rộn chính sự không có tới."
Tịnh Linh ngẩng lên cái cằm nhỏ của nàng, hừ nhẹ một tiếng:
"Ta đã nói mà, hoàng huynh đối với ngươi cùng lắm chỉ là nhất thời hứng thú, chờ mới mẻ nhiệt tình qua đi, còn không phải..."
Tịnh Linh còn chưa nói xong, từng rương vàng bạc châu báu Hoàng thượng ban thưởng đã được khiêng vào.
Tịnh Linh: "......”
Ta: "Thật xin lỗi, xem ra hoàng huynh của ngươi đối với sự mới mẻ nhiệt tình của ta vẫn chưa có chán nha.”
Việc này làm cho trưởng công chúa bỗng nhiên cảm thấy mất hết mặt mũi, nàng hung hăng giậm chân một cái, "ưm" một tiếng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-ai-tu/2749724/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.