Kẻ hãm hại ta cũng không chịu nổi, ngày thứ hai sau khi ta lấy được vòng tay liền vội vã tới.
Ta nhìn Đức phi mặc vàng đeo bạc ngoài cửa, cũng không quá kinh ngạc, dù sao toàn bộ hậu cung ngoại trừ quý phi ta thì vị Đức phi này có vị trí cao nhất, ngoại trừ nàng ta ta thật đúng là không thể tưởng được có ai có lá gan hãm hại ta.
Chỉ là ta xem như triệt để lĩnh hội một phen thống khổ của Tịnh Linh ngày hôm qua, bị ta làm chói mù mắt. Truyện Tổng Tài
Thì ra vàng bạc châu báu không chỉ quý giá, dưới ánh mặt trời lại còn có lực sát thương như thế.
Sau khi vào cung ngồi ta mới thấy rõ dung mạo Đức phi, không thể không tán thưởng mỹ mạo Đức phi.
Đức phi đúng là một mỹ nhân, mắt đào hoa, lông mày lá liễu, tuy rằng không phải thiếu nữ nhưng đoan trang minh diễm.
Mỹ nhân như vậy chỉ là một phi tần, ta cảm thấy Tô Phất bị mù rồi.
Nhưng không biết vì sao, mỹ nhân này luôn cho ta loại cảm giác không quá thông minh.
Hàn huyên vài câu Đức phi liền khẩn cấp tỏ rõ ý đồ đến đây:
"Nghe nói Quý phi nương nương hôm qua được Hoàng thượng ban thưởng, có một cái vòng tay giá trị rất lớn, xảo đoạt thiên công*, thần thiếp kiến thức thiển cận không biết nương nương có thể cho thần thiếp có cơ hội chiêm ngưỡng hay không?"
{* Ý của câu thành ngữ này chỉ sự khéo léo của con người, làm ra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-ai-tu/2749722/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.