Tịnh Linh đã trốn tránh ta mấy ngày nay rồi.
Ta đã thay đổi tác phong cá mặn* trước đây, ngày ngày rong ruổi khắp chốn hậu cung, chỉ trong mấy ngày ta đã quen biết tất cả những gương mặt xa lạ trong hậu cung mà ta tiến cung hơn nửa năm nay.
{*cá mặn: còn là tiếng lóng của người Quảng Đông: có nghĩa là x.á.c c.h.ế.t; ngụ ý chỉ những người không làm việc, lười vận động, không có ước mơ và hoài bão.}
Thế nhưng ta vẫn không tìm thấy Tịnh Linh.
Tìm liên tiếp mấy ngày không có kết quả, ta quyết định trực tiếp đến hỏi thẳng Tô Phất.
Khi ta bước vào ngự thư phòng thì nhìn thấy Tô Phất, ta đã bị sốc bởi quầng thâm mắt có thể đem ra so sánh với gấu trúc của hắn.
“Người đã mấy ngày không ngủ rồi?” ta kinh ngạc.
“Hai ngày.” Tô Phất dụi dụi con mắt đau nhức, Kiều Khuynh Trác ở bên cạnh lập tức tiến lên xoa bóp huyệt thái dương cho hắn.
Băng quấn quanh tay Kiều Khuynh Trác khiến việc sử dụng tay trái của hắn rất bất tiện.
Tô Phất bị ấn rất không thoải mái, hất tay trái của hắn ra nói: “Được rồi, được rồi, đừng xoa bóp nữa. Mấy ngày trước ta đã muốn hỏi ngươi, tay trái của ngươi xảy ra chuyện gì vậy?”
Kiều Khuynh Trác: “Chỉ là muốn đổi lấy nụ cười của giai nhân.”
Tô Phất lấy lại được chút tinh thần, bát quái nói: “Nói rõ ràng chút đi.”
Kiều Khuynh Trác cười buồn: “Thần dùng tay không tách sầu riêng cho Từ Từ.”
Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-ai-tu/2749706/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.