Tĩnh Lạc và Giảng Du đứng nghiêm trang trong hàng lối, quanh họ còn có khoảng năm mươi người nữa, đều tầm mười lăm mười sáu.
Phía trên là một nam nhân mặt mày nghiêm khắc, đó chính là Nghiêm Chinh, huấn luyện trưởng của ám vệ.
"Ám vệ khác với thị vệ không chỉ ở bản lĩnh mà còn ở mức độ đối mặt với nguy hiểm. Các ngươi là những tinh anh hàng đầu được chọn lựa đến đây, sau khi được đào tạo toàn vẹn sẽ được phụng sự cho vương gia."
Nghiêm Chinh hơi dừng một chút, ánh mắt khẽ đảo qua từng người.
"Sau cuộc huấn luyện chỉ chọn ra mười người mạnh nhất, những kẻ còn lại sẽ bị đào thải."
Nghe đến đây, Giảng Du có hơi bất an níu lấy tay áo của Tĩnh Lạc, nhưng khi y nhìn vào đôi mắt điềm tĩnh của cậu thì đột nhiên không cảm thấy đáng sợ như vậy nữa. Vì người này sẽ luôn bên cạnh y...
...
Những ngày tháng sau đó có thể dùng bốn từ thập tử nhất sinh để hình dung. Bọn họ phải tập luyện, phải chiến đấu, phải vượt qua những đợt khảo nghiệm chết chóc.
Không ít lần Giảng Du muốn bỏ cuộc nhưng Tĩnh Lạc luôn ở bên cạnh níu lấy y khỏi vực sâu tuyệt vọng, thậm chí vô số lần thay y chịu phạt, chắn đỡ những sát chiêu của kẻ địch. Dần dần Giảng Du cảm thấy bản thân phải mạnh mẽ hơn, không muốn trở thành gánh nặng cho Tĩnh Lạc mãi như vậy.
Năm năm trôi qua, hai người đã trở thành những thanh niên tuấn tú, nhưng chẳng hiểu sao dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lac-nhat-niem/2819979/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.