Giảng Du gắt gao nắm chặt tay Tĩnh Lạc, hai người đối mặt với mấy chục cao thủ đại nội, có vẻ hơi đơn bạc.
"Tĩnh Lạc, mau đến đây."
Tề Thu Viễn lạnh lùng ra lệnh cho Tĩnh Lạc, cậu vẫn đứng yên bất động khiến Tề Thu Viễn bừng lên lửa giận.
"Qua đây! Đừng để trẫm nhắc lại."
Tĩnh Lạc vẫn không phản ứng, chỉ nhíu mày chắn trước người Giảng Du.
"Hoàng thượng, y chỉ là muốn vào cung thăm thuộc hạ, không làm chuyện gì xấu cả, xin để y đi đi."
"Dư nghiệt tiền triều, tuyệt không thể lưu lại."
"Hoàng thượng..."
Tề Thu Viễn có vẻ mất kiên nhẫn.
"Lên! Bắt sống cho ta!"
Nhóm đại nội cao thủ nhanh chóng bao vây hai người, đại chiến kịch liệt.
Tĩnh Lạc và Giảng Du kề sát lưng nhau, chiêu chiêu chống đỡ, bảo vệ đối phương.
"Đừng sợ."
Tĩnh Lạc nhỏ giọng thì thầm, Giảng Du nghe vậy chợt chẳng còn bối rối nữa, ra tay cũng dứt khoát hơn.
Một khắc qua đi, gần một nửa thị vệ đã bị hạ đo ván, trên người cả hai cũng xuất hiện vô số vết thương.
Áp suất quanh thân Tề Thu Viễn tăng lên rõ rệt, hắn thâm trầm nhìn Tĩnh Lạc thời thời khắc khắc đều kín kẽ bảo vệ Giảng Du.
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Tĩnh Lạc kề sát vào tai Giảng Du, nhỏ giọng dặn.
"Ta mở đường, mau chạy đi, đừng lo cho ta."
Giảng Du sửng sốt, mặt tái mét.
Tề Thu Viễn đằng xa nhìn thấy cảnh đó, ngỡ đâu Tĩnh Lạc công nhiên hôn Giảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lac-nhat-niem/2819962/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.