Trịnh Thúc Lan đứng trên đài cao, một thân phục trang hoa lệ, uyển chuyển phô bày phong thái của một vị quý phi yêu diễm.
Giọng hát biến ảo khiến người nghe như say đắm trong biển rượu thơm nồng.
Tĩnh Lạc lặng lẽ ngồi ở một góc, nhắm mắt lắng nghe.
Chợt có vài kẻ gây rối, xông lên mắng Trịnh Thúc Lan hát khó nghe, một hai ép y ngừng hát.
Trịnh Thúc Lan vẫn thản nhiên diễn tiếp tuồng kịch, không hề phản ứng.
Bọn chúng điên tiết làm liều, định động thủ thì bị một vị nam tử nọ ngăn lại.
"Thích thì nghe, không thì cút, cần gì phải phản ứng như vậy?"
Nam tử kia thản nhiên mỉm cười, một thân tây trang quý khí khiến bọn gây rối dè chừng.
Nhưng có lẽ đã nhận khá nhiều tiền nên không thể chùn bước.
"Mày là ai? Tránh ra, không tao đánh luôn cả mày đấy!"
Bọn chúng hùng hổ đe dọa, thấy nam tử kia vẫn không động đậy thì một tên đánh liều vung nấm đấm. Chỉ là còn chưa chạm đến mặt người kia thì bản thân hắn đã bị đá văng xa, nặng nề ngã trên đất.
Vừa ngẩng đầu đã đối diện với một ánh mắt sâu hun hút ngập tràn sát khí khiến hắn bất giác rùng mình.
Đồng bọn thấy vậy vội vàng chạy đến đỡ hắn dậy.
"Mặc kệ là ai phái chúng mày tới, dám động vào một sợi tóc của Trịnh Thúc Lan, tao tiễn cả họ. Nghe rõ chưa?"
Ngữ khí của Tĩnh Lạc rất nhẹ nhàng nhưng lại âm trầm khiến tâm hồn bọn gây rối run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lac-nhat-niem/2819957/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.