Sáng sớm, Tĩnh Lạc dậy sớm nhất, mở mắt ra đã đối diện với một gương mặt gần trong gang tấc, cậu đơ người hết mấy giây.
'Hôm qua xảy ra chuyện gì vậy?'
【Cậu tự mình trèo lên người hắn.】
Hệ thống bình tĩnh giải thích ngắn gọn.
Tĩnh Lạc mới phản ứng kịp, tay chân nhẹ nhàng rời khỏi người Quán Phượng Lâm, quay về phòng thay đồ.
Ngay khi cánh cửa vừa khép lại, người bị đè cả tối vốn đang ngủ say bỗng chậm rãi mở mắt, ánh mắt thanh tỉnh, chẳng có nửa điểm nào là mới vừa tỉnh ngủ.
...
Hôm nay có hứng thú nên Tĩnh Lạc quyết định làm bữa sáng cho cả đoàn.
Nguyên liệu đã được Tiểu Tuyền chuẩn bị sẵn từ hôm qua.
Buổi sáng ăn cháo là tốt nhất, cậu vo gạo, nấu một nồi cháo đậu đỏ, xào một ít thịt nguội, dưa muối.
Làm xong múc một ít ra mâm, bê vào phòng Trịnh Thúc Lan.
Hai người kia cũng đã dậy, quần áo nghiêm chỉnh.
Nhìn bộ đồ mới thay trên người Quán Phượng Lâm, Tĩnh Lạc hơi nghi ngờ, có khi nào hắn đã dự tính sẵn hay không.
Chẳng qua sự việc đó nhanh chóng bị cậu quăng sau đầu, ba người an tĩnh dùng bữa sáng, sau đó Quán Phượng Lâm quay về nhà hắn, Tĩnh Lạc thì giúp Trịnh Thúc Lan xoa bóp chân.
Chân của Trịnh Thúc Lan vẫn chưa khỏi, không tiện đi lại, vậy nên việc biểu diễn ở Quán gia trở thành một vấn đề lớn.
"Nếu không thì hoãn lại dịp khác vậy."
Quán Phượng Lâm cũng không muốn ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lac-nhat-niem/2819949/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.