Triều Phong ôm Thanh Quỳ, cứ như vậy chém giết ra khỏi Thần Hôn đạo.
Ma tôn, Bạch Cốt phu nhân và ngay cả Ma hậu đều chết đứng ngay tại chỗ. Chỉ có Tuyết Khuynh Tâm lắc đầu than nhẹ, chuyện xung quan nhất nộ vi hồng nhan (*),bao giờ cũng ngu xuẩn nhưng lại khiến người ta động dung.
(*) xung quan nhất nộ vi hồng nhan (冲冠一怒为红颜): là một câu trong bài thơ "Viên Viên khúc" của Ngô Vỹ Nghiệp vào thời Minh mạt Thanh sơ. Viên Viên ở đây là chỉ Trần Viên Viên, vốn là một ca kỹ nổi danh, sau trở thành hồng nhan của Ngô Tam Quế. Giai đoạn nhà Minh suy tàn cũng là thời buổi chiến loạn do các nhóm khởi nghĩa chống Minh liên tục nổi lên, cùng với sự xâm lược của dân tộc Mãn Thanh. Khi Lý Tự Thành – thủ lĩnh lực lượng chống Minh mạnh nhất – đánh chiếm Bắc Kinh, Ngô Tam Quế vốn đang chỉ huy 10 vạn quân canh phòng sự xâm nhập của quân Mãn Thanh hay tin, đã dẫn quân về cứu viện kinh thành. Sau đó biết kinh đô đã thất thủ Ngô Tam Quế dự tính đầu hàng Lý Tự Thành, nhưng lại biết gia quyến của mình bị Lý Tự Thành bắt giữ, Trần Viên Viên bị chiếm đoạt nên đã nổi cơn thịnh nộ quay sang đầu hàng quân Thanh, giúp Mãn Thanh chiếm được Trung Nguyên vốn do người Hán làm chủ. Câu này có ý chế giễu Ngô Tam Quế vì Trần Viên Viên mà dâng tặng giang sơn của người Hán cho Mãn Thanh.
Mắt thấy hắn sắp tháo chạy về phía Vong Xuyên, Ma tôn gầm lên một tiếng, biến ra Hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lac-ngung-thanh-duong/1811055/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.