Trên tường cung bên hồ Ẩm Nguyệt, Dạ Đàm cũng thấy một cái bóng đen.
Nàng nói: "Mau đuổi theo."
Thiếu Điển Lạt Mục hỏi: "Đây là điều kiện thứ hai à?"
Dạ Đàm sốt ruột: "Đúng đúng, điều kiện thứ hai, bắt lấy hắc y nhân kia!"
Thiếu Điển Lạt Mục nghe vậy, lập tức phi thân đuổi theo. Hai người một trước một sau, đuổi theo hồi lâu. Dạ Đàm vốn tưởng rằng, với tu vi của Thiếu Điển Lạt Mục, truy đuổi một người là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng mà, ai cũng không nghĩ tới, Thiếu Điển Lạt Mục lại đuổi tới mất dấu.
Trên con đường dài bên ngoài cung, vì trời đã tối muộn, cũng không có mấy người đi đường. Dạ Đàm hiếm khi có vẻ mặt ngưng trọng: "Có thấy rõ là ai không?"
Thiếu Điển Lạt Mục cũng ngạc nhiên, nhưng hắn vẫn thành thật nói: "Không."
"Cao thủ phương nào, lại đêm khuya lẻn vào Li Quang thị? Rốt cuộc là muốn làm gì?" Dạ Đàm hồi lâu nghĩ không ra nguyên nhân, Thiếu Điển Lạt Mục nói: "Mặc kệ là ai, người này tu vi thâm sâu khó lường."
Đuổi theo không được, Dạ Đàm cũng không có biện pháp, chỉ đành nói: "Vậy điều kiện thứ hai này không tính nha!"
Thiếu Điển Lạt Mục hừ lạnh một tiếng, đổ rượu ở trong vò vào trong bầu hồ lô của mình.
Dạ Đàm thực sự nhìn không thuận mắt bộ y phục này của hắn, mang khuôn mặt của Thiếu Điển Hữu Cầm, mặc thành như vậy không phải là phung phí của trời sao? Nàng nói: "Đi, bổn cô nương dẫn ngươi đi mua y phục." Lúc nói chuyện, nàng thử kéo tay Thiếu Điển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lac-ngung-thanh-duong/1810927/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.