Thần giới, thấp thoáng một tòa Thiên cung, ẩn sâu trong đám mây ngũ sắc. Trước cửa có treo tấm bảng phía trên, ba chữ "Thiên Ba Viện" phát sáng lấp lánh.
Dạ Đàm hiện giờ đang đứng phía dưới tấm bảng, mặt đầy biểu tình khổ sở. Huyền Thương Quân ở phía sau sắc mặt không tốt, rõ ràng là vừa nãy trong lúc đối chiến đã bị nội thương. Nhưng hắn vẫn đứng nghiêm, thanh âm cũng nghe không ra manh mối: "Sau này ngươi ở tạm Thiên Ba Viện, mau sớm học thuộc Thiên quy, học tập lễ nghi của Thần tộc, thuận lợi diện kiến Phụ Thần, Mẫu Thần."
Dạ Đàm nhẹ kêu một tiếng, cảm giác có chút đau răng. Nàng không phải rất nguyện ý đi vào, nhưng Huyền Thương Quân chặn ở sau lưng nàng, thúc giục: "Vào trong."
Dạ Đàm bất đắc dĩ đi vào, bên trong ngược lại là một tiểu lầu thanh tịnh, một mùi thơm kỳ dị trong ngọt ngoài đắng tràn ngập toàn bộ đình viện.
Trong đình viện, một tập sách bằng đá dựng đứng giữa đình. Vật này so với Dạ Đàm còn cao hơn, tuy là làm bằng đá, nhưng mỗi một trang đều có thể lật giở, chẳng qua là vừa dày vừa nặng vô cùng. Dạ Đàm dùng ngón tay gõ một cái, còn thật tò mò, hỏi: "Đây là cái gì?"
Thanh Hoành Quân nhìn huynh trưởng, Huyền Thương Quân từ tốn nói hai chữ: "Thiên quy."
Má ơi! Dạ Đàm nhốn nháo: "Nhiều như vậy?! Tất cả đều phải thuộc? Thần tộc các ngươi có phải là ăn no chống đỡ (1) không vậy, không có việc liền cảm thấy nhàm chán?"
Huyền Thương Quân rất nghiêm khắc, xưa nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lac-ngung-thanh-duong/1810840/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.