Thật không may, Huyền Thương Quân vừa đi chưa được mấy bước, liền gặp Thôn Đế Li Quang Dương vội vã chạy tới. Li Quang Dương liếc mắt liền nhìn thấy Dạ Đàm quỳ giữa lối đi, nàng ngược lại quỳ ngay ngắn.
Từ nhỏ đến lớn, đều là quỳ như vậy, khiến cho người khác không thể trách móc gì được.
Li Quang Dương dĩ nhiên hiểu tính tình của con gái mình! Ông ta chỉ cảm thấy khí huyết xông lên đến đầu, nhất thời cả người đều choáng váng: "Huyền Thương Thần Quân!" Ông ta cố nhịn, cười nói, "Thần Quân đột nhiên giá lâm, Li Quang Thị lấy làm rạng rỡ. Mời Thần Quân vào Nhật Hi Cung dùng trà.""
Thế nhưng, Huyền Thương Quân không hổ danh là người không dễ nói chuyện nhất Thần Tộc, hắn chỉ lạnh lùng nhìn Li Quang Dương một cái rồi nói: "Không cần."
Dứt lời, phất tay áo đi.
Li Quang Dương thở hổn hển, sải bước đi đến trước mặt Dạ Đàm: "Nghiệt súc, ngươi rốt cuộc đã nói gì với Thần Quân?!"
Dạ Đàm nào có đem cơn giận của ông ta coi ra gì, nàng chẳng những quỳ gối ngay ngắn, còn dâng lên hộp gấm: "Con nói trong cung có con chó sẽ cắn người a. Phụ vương cần gì phải tức đến như vậy. Thần tộc vốn tự cho là thanh cao, ngạo mạn cẩn trọng, Huyền Thương Thần Quân không coi ai ra gì, chẳng qua là hắn không biết lễ phép thôi, liên quan gì đến con? A, đây là quà mừng sinh thần mà Thần Đế, Thần Hậu tặng cho tỷ tỷ. Phụ vương đừng giận a."
Li Quang Dương lý nào không giận, nói là nổi trận lôi đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lac-ngung-thanh-duong/1810828/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.