“Du Du, nàng yên tâm, chúng ta nhất định có thể sống sót trở ra ngoài.” Sau một lúc trầm mặc, Hoa Nhược Hư kiên định nói.“Hoa đại ca, huynh đến bên ta đi.” Tuyết Du Du nghiêng đầu nói với hắn. Hoa Nhược Hư không biết nàng lại muốn làm gì, bất quá vẫn lập tức bước đến bên chiếc giường đá của nàng.Tuyết Du Du nhẹ nhàng ấn lên mép giường, thân thể bạt không mà dậy, cấp tốc bay về hướng cửa, vẽ ra không trung một đường cung ưu mỹ. Nàng hé môi, phát ra một tiếng kêu vang, thủ chưởng đánh tới thạch môn.Ai ngờ thân thể mềm mại của Tuyết Du Du lại bị chấn ngược trở về sau, Hoa Nhược Hư phát hiện ra chuyện không hay liền vội vã tiếp lấy nàng giữa không trung.“Du Du, nàng không sao chứ?” Hoa Nhược Hư gấp rút hỏi. Tuyết Du Du sắc mặt có chút tái nhợt.“Không sao, nhưng chẳng biết thạch môn này là thứ gì, ta dùng hết khí lực mà nó một chút tổn hại cũng không có, còn thiếu chút nữa phản chấn làm ta bị thương.” Tuyết Du Du nhanh chóng khôi phục lại nét hồng nhuận, trên mặt lộ vẻ bất phục.“Du Du, nàng trước hết nghỉ ngơi đi, để ta thử xem.” Hoa Nhược Hư ôn nhu nói, đem nàng đặt trên giường. Tuyết Du Du ôn thuận gật đầu, tựa bên thành giường.Hoa Nhược Hư thân hình đứng thẳng, tay nắm chắc Tình Kiếm, thúc dục chân khí trong cơ thể, quán chú trên mặt Tình Kiếm, quang mang lóe ra làm cho thạch ốc bỗng chốc sang như ban ngày. Hào quang cùng cửa đá tiếp xúc nhưng vẫn như cũ, không thể đâm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248397/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.