"Tên biến thái, đừng cười nữa, khó nghe chết đi được!" Tuyết Du Du kêu lên: "Mau cút ra đây cho bổn tiểu thư, để bà cô giáo huấn ngươi một trận nên thân!"Tiếng cười bất ngờ ngừng lại, sau khoảnh khắc yên tĩnh ngắn ngủi lập tức lại truyền đến một loại thanh âm khác, vừa nhè nhẹ thở gấp, vừa tràn ngập rên rỉ dụ hoặc, khiến người ta nghe thấy mà tim đập thình thịch."Phì, tên biến thái kia, thật không biết xấu hổ!" Tuyết Du Du đỏ bừng cả mặt, mắng một câu."Hi hi hi hi" Tràng cười duyên dáng lại truyền tới, tiếp đó vang đến giọng nói yêu mị của Bách Lý Hồ: "Tiểu muội muội, tỷ tỷ ta chỉ muốn ngươi nghe thấy thanh âm của chính mình lát nữa thôi, có điều, ta tin rằng lát nữa thanh âm của ngươi nhất định càng dễ nghe hơn so với thế này." Y nói xong lại cất lên một trận cười duyên.Trong thạch ốc đột nhiên có động tĩnh, giữa thạch ốc bất ngờ nhô lên một thứ gì đó, Hoa Nhược Hư thoáng kinh hãi kéo Tuyết Du Du lùi về phía sau, lại kinh dị phát hiện ra đó là một khối giường đá rất lớn, mà trên giường còn có một cặp gối đầu thêu uyên ương, áo ngủ bằng gấm, màn che, tất cả mọi thứ “cần thiết” đều có đủ.Hoa Nhược Hư kích động tới gần bên giường, tra xét cẩn thận, đáng tiếc lại không phát hiện ra bất cứ nơi nào có khả năng là cơ quan."Hoa gia đệ đệ ơi, không cần tìm kiếm nữa, ngươi tìm không thấy lối thoát đâu. Đệ đệ ngươi cũng thực là tuấn tú, đáng tiếc phải chết ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248396/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.