Lối vào Hoa Sơn kiếm phái.Nhược Hư cuối cùng cũng về đến địa phương quen thuộc của hắn, có điều hiện tại trong lòng hắn có chút rụt rè, hắn thật không dám đối mặt với Hoa Ngọc Loan.Giang Thanh Nguyệt ôn nhu nhìn Nhược Hư, tuy nàng không nói gì nhưng trong lòng đã sớm không còn yên tĩnh nữa, thật sự vô cùng rối ren.“Thiếu gia.” Một bóng trắng nhỏ nhắn xinh tươi ập đến, thân thể mềm mại sà vào lòng Nhược Hư, ngoài tiểu nha đầu Hàm Tuyết ra còn ai có thể lớn mật như vậy chứ.“Đã quay về vì sao còn không tiến lên đi?” Thanh âm ôn nhu của Hoa Ngọc Phượng vang đến.“Vân tiền bối, Giang tiểu thư, xin mời!” Hoa Ngọc Phượng lại quay sang Giang Thanh Nguyệt cùng Vân Cửu mỉm cười nói.“Thanh tỷ, chúng ta đi thôi!” Nhược Hư trong lòng khẽ thở dài, vươn tay dìu lấy tấm thân mềm mại của Giang Thanh Nguyệt. Hàm Tuyết từ trong lòng hắn trở dậy, lại ôm lấy một bên tay còn lại của Nhược Hư không chịu buông ra, Nhược Hư cũng đành bất đắc dĩ phải để mặc nàng.Hoa Ngọc Phượng chậm rãi dẫn đường phía trước, Nhược Hư muốn từ người nàng phát hiện ra điều gì đó nhưng cũng không thu hoạch được chi, chỉ đành lo lắng không yên mà đi theo phía sau. Hàm Tuyết bên cạnh vẫn đang trừng mắt nhìn Giang Thanh Nguyệt, hệt như người ta có thâm cừu đại hận với nàng vậy. Trông thấy bộ dáng của Hàm Tuyết, Giang Thanh Nguyệt trong lòng có chút buồn cười, bất quá cũng không tiện lộ ra.Trong đại sảnh, Hoa Thiên Vân đang đứng chắp tay xoay lưng lại, ông nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/106257/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.