Lê Nam bấy giờ mới cầm hai ly rượu thở hồng hộc chạy tới, nhìn nước mắt đã khô trên mặt cô, cậu không biết chuyện gì đã xảy ra, lo lắng hỏi: "Cậu làm sao thế, bên kia pha chế đông quá, tới phải đợi hồi lâu mới có. Cái áo vest này của cậu là..."
Đằng Duy Yến buồn bã bước đi như một u hồn: "Đi thôi, tôi muốn về."
"Được, để tôi đưa cậu về."
***
Từ hôm ở bữa tiệc trở về, Đằng Duy Yến trở nên ít nói hẳn đi, cô cứ nghĩ đến sự việc diễn ra tối hôm đó và những lời đánh giá độc địa của Triệu Dịch Đông dành cho mình, toàn thân chỗ nào cũng bứt rứt khó chịu.
Nhưng hôm đó hắn cũng đã cho cô mượn áo khoác để che đi thân thể... Bù qua xớt lại, xem như hắn độc miệng nhưng vẫn không xấu xa cho lắm.
"Duy Yến, em ngẩn người ra đó làm gì? Cầm gì trên tay đấy?"
Đằng Duy Yến có tật giật mình, lập tức giấu chiếc áo vest đã gấp gọn ra phía sau lưng. Cô gượng cười với Đằng Nghị: "Có gì đâu anh, hôm nay cứ để em bắt taxi đi học nhóm, anh không cần đưa đón đâu."
"Có an toàn không? Sự việc ngày hôm đó tốt nhất không nên xảy ra lần hai, để anh đưa em đi."
"Không cần mà, lát nữa em còn có hẹn với Tư Tinh, anh đi chung thì sao tụi em có thể tự nhiên được?"
Đằng Nghị nghĩ thấy cũng đúng, hai thiếu nữ có hẹn với nhau, bỗng nhiên anh chen vào cũng rất khó coi. Dù sao anh cũng đã lén lút cài đặt định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-the-cuong-full/3802382/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.