Tại hành lang gần đó có một người phụ nữ vẫn luôn đứng yên, đột nhiên lần này cô ấy cũng lao đến ngăn cản hắn: "Chủ tịch, anh hãy bình tĩnh lại."
Triệu Dịch Đông buông lỏng tay, tên kia như được ân xá mà thất tha thất thểu chạy thục mạng.
Triệu Dịch Đông ngờ vực nhìn bàn tay của mình chậm thêm vài giây, hôm nay hình như hắn đã uống hơi nhiều rồi. Tại sảnh B là nơi diễn ra luật ngầm, dù ở bên ngoài hắn có tai to mặt lớn đến đâu cũng không được phép can thiệp vào những gì diễn ra ở đây. Nhưng hắn đã là người đầu tiên phá vỡ quy tắc. Vì cô gái này ư? Triệu Dịch Đông để cho người phụ nữ kia nắm tay mình, hơi thở hắn dần ổn định trở lại. Lúc quay sang đối diện với Đằng Duy Yến, đôi mắt nheo lại, hắn trầm giọng hỏi: "Cô làm gì ở chỗ này?"
Đằng Duy Yến ôm khư khư mảnh áo lỏng lẻo trước ngực mình, cắn chặt môi, rõ ràng cô không làm gì sai nhưng ánh mắt của hắn chất vấn cứ như cô đã phạm tội tày đình. Lại một lần nữa... lại một lần nữa cô suýt bị xâm hại ở trước mặt hắn.
Cô không thể đáp rằng mình đến sảnh B vì muốn tìm hắn, bởi vì giữa bọn họ đến quan hệ người dưng còn thua xa.
Vừa nãy còn có suy nghĩ ăn mặc hở hang để trêu chọc hắn, muốn thấy vẻ mặt thất thố của hắn khi nhìn cô say đắm, không ngờ bây giờ chính cái suy nghĩ nông cạn ấy đã khiến cô hối hận và xấu hổ vô cùng.
"Tôi..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-the-cuong-full/3802381/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.