Trác Diễm Cơ dần nớilỏng tay rồi buông hẳn Dạ Hàn ra.Ngoài mặt nói vậy nhưng thực chất trong lòng nặng trĩu.Từ nhỏ,nàng đã từng coi Dạ Hàn là một vị ca ca tốt nhấttrên đời,có phần chiều chuộng nàng hơn cả phụ hoàng và mẫu phi.Sauđó,lần lượt từng người thân của nàng ra đi,hắn cũng là người duy nhất ởcạnh an ủi nàng.Vậy mà trong lòng nàng luôn chứa sự ngờ vực, mỗi hànhđộng hay lời nói của hắn nàng đều đem ra đề phòng.Không biết từ lúcnào,Diễm Cơ đã không còn dành sự tin tưởng tuyệt đối cho Trác Dạ Hànnữa.Nhưng ngay cái khoảnh khắc Trác Dạ Hàn hứa với nàng,nàng lại muốnmột lần nữa có thể tin tưởng hắn,một lần nữa làm cửu muội yếu đuối đểđược hắn bảo vệ.
Trác Dạ Hàn xoay người lại,ống tay áo bị gióthổi phồng lên,để lộ cánh tay đầy vết xước ngang dọc,rướm máu,mới chỉđược rửa sơ qua
"Móng tay Hoàng thái phi được tìm thấy có da vàmáu dính vào,có lẽ là trong lúc phản kháng đã dùng tay cào hung thủ bịthương..."
-Nhị ca,tay huynh...
Trước khi nàng nói hết câu hắn đã giấu cánh tay khó coi đó dưới ống tay áo rộng thùng thình.Dạ Hàn đưa tay sờ mũi,cười gượng:
-Hôm trước ta đến cung Uyển Lâm thăm Quý phi,nàng ấy có một tiểu bạch miêurất dễ thương nên ta đã bế nó lên nghịch,ai dè...lại bị cào cho rách cảtay thế này.
-Vậy...à?!Cẩn thận kẻo nhiễm trùng. Sau này làm gì cũng nên cẩn thận,nhỡ huynh có mệnh hệ gì thì muội biết sống ra sao đây?
Trác Dạ Hàn xúc động ôm trọn cơ thể nhỏ bé kia vào lồng ngực,thì thầm:
-Huynh không thể bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-han/2389624/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.